-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

Chương 200: Bày huyết hồn ấn (1)

Khí thế lại tăng vọt, người Tiểu Long tỏa ánh sáng vàng chói mắt, cái đuôi to quất mạnh vào Thiên Sí Tuyết Sư.

Thấy Tiểu Long công kích, mắt Thiên Sí Tuyết Sư lóe tia sợ hãi. Yêu thú nhị giai tuy chưa hoàn toàn mở ra linh trí nhưng có huyết mạch rất cao, thông minh hơn yêu thú nhị giai bình thường nhiều. Thiên Sí Tuyết Sư cảm giác khí thế từ người Tiểu Long làm nó giảm chiến ý.

Nhưng Thiên Sí Tuyết Sư thuộc loài vương giả trong yêu thú, sẽ không dễ dàng nhận thua. Thiên Sí Tuyết Sư vỗ đôi cánh, khí lưu hiện ra trên bầu trời. Khí lưu rít gào đón gió biến to ra, thoáng chốc to hai trăm thước như giông bão.

Vòi rồng cuồng bạo thổi vô số hòn đá bay lên rồi cắt chúng nát vụn. Tảng đá cao mấy thước dễ dàng bị phá hủy, lực lượng cường đại đó ập hướng Tiểu Long.

Cái đuôi to quét qua kèm theo tiếng xé gió, vòi rồng ập đến, bao gồm cái đuôi của Tiểu Long bốc cháy lửa vàng. Ngọn lửa phát ra từ thân thể Tiểu Long. Cái đuôi to quét qua, vòi rồng không thể dập tắt ngọn lửa này. Cái đuôi xuyên qua vòi rồng đập mạnh vào Thiên Sí Tuyết Sư.

Năng lượng từ cơn gió mạnh va chạm vào nhau dấy lên tiếng nổ kịch liệt bên trên sơn cốc, năng lượng khủng bố khuếch tán làm Lục Thiếu Du đứng gần đỏ bị đẩy lùi.

Ầm!

Cái đuôi to của Tiểu Long đập vào lưng Thiên Sí Tuyết Sư, lực trùng kích mạnh mẽ khiến nó rớt xuống.

Vù vù vù!

Thiên Sí Tuyết Sư cách mặt đất khoảng vài thước thì đập cánh thật mạnh, khí lưu lao ra thổi bay đá vụn tứ tán. Nhờ lực lượng khí lưu mà Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng vọt lên cao.

Thiên Sí Tuyết Sư tức giận rống:

– Grao grao!

Tiểu Long xoay quanh trên tảng đá sơn cốc. Thiên Sí Tuyết Sư chỉ dám rống chứ không dám tấn công Tiểu Long.

– Gri gri!

Tiểu Long không hề sợ hãi, bộ dáng khiêu khích Thiên Sí Tuyết Sư. Tiểu Long búng người, thân thể dài như phi long bay cao cùng với ngọn lửa vàng rạch phá dòng không khí bay nhanh hướng Thiên Sí Tuyết Sư.

Lục Thiếu Du đã âm thầm dặn Tiểu Long tốt nhất là khống chế Thiên Sí Tuyết Sư để hắn bày Huyết Hồn Ấn, nếu chỉ mình hắn thì rất khó thể bày Huyết Hồn Ấn.

– Grao grao!

Tiếng gầm của Thiên Sí Tuyết Sư quanh quẩn ở giữa không trung, nó nhe nanh ra, miệng bắn phong nhẫn xé rách dòng không khí đụng mạnh vào Tiểu Long.

Đinh!

Phong nhẫn trúng người Tiểu Long nhưng chỉ để lại dấu hằn màu trắng rồi biến mất.

– Xèo xèo!

Tiểu Long gầm gừ dường như rất đau, miệng nó bỗng bắn ra lửa vàng. Ngọn lửa bay ra nhanh hơn phong nhẫn của Thiên Sí Tuyết Sư mấy phần, lửa rơi xuống đầu Thiên Sí Tuyết Sư.

Phực!

Lửa vàng đốt cháy, Thiên Sí Tuyết Sư lùi nhanh ra sau.

– Grao grao!

Thiên Sí Tuyết Sư lùi nhanh mấy thì đầu vẫn bị trúng lửa vàng của Tiểu Long. Cái đầu trắng tinh chợt khét đen, vảy trắng nhỏ trên người bị đốt trụi nhiều mảng. Thiên Sí Tuyết Sư gầm gừ đau đớn.

– Xèo xèo!

Tiểu Long cực nhanh xẹt qua hư không, quẫy đuôi to đập vào lưng Thiên Sí Tuyết Sư.

Rầm!

Thiên Sí Tuyết Sư nặng nề té cái bịch, mặt đất rung rinh, nhiều đá vụn nảy lên.

Thiên Sí Tuyết Sư rống to:

– Grao!

Thiên Sí Tuyết Sư lại đập cánh bay lên, trừng mắt nhìn Tiểu Long xoay quanh dưới đất. Thiên Sí Tuyết Sư liên tục ăn trái đắng, giờ nó đã hơi sợ Tiểu Long.

Lục Thiếu Du lòng máy động nói với Tiểu Long:

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
– Tiểu Long, đừng để Thiên Sí Tuyết Sư chạy!

Nếu Thiên Sí Tuyết Sư trốn thoát thì không đuổi kịp nó, Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên lực phòng ngự của Thiên Sí Tuyết Sư. Không uổng là Thiên Sí Tuyết Sư, là yêu thú phong hệ nhưng thân thể phòng ngự ngang ngửa thổ hệ.

Lục Thiếu Du biết Tiểu Long và Thiên Sí Tuyết Sư đánh nhau, hắn không giúp được gì. Bàn về thực lực thì Lục Thiếu Du không mạnh bằng Tiểu Long, hiện tại Tiểu Long đối kháng với cường giả Vũ Phách cũng dư sức qua cầu.

Tiểu Long co duỗi lưỡi:

– Xèo xèo!

Tiểu Long nhanh như chớp nhảy ra, thân thể to lớn hừng hực ngọn lửa vàng lao hướng Thiên Sí Tuyết Sư.

Trong mắt Thiên Sí Tuyết Sư tràn ngập sợ hãi rống to:

– Grao!

Đôi cánh lại vỗ bão trắng cuồng bạo che trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư, bão ập hướng Tiểu Long.

Lực phòng ngự của Tiểu Long rất mạnh, nó xuyên qua cơn bão to lớn.

Thiên Sí Tuyết Sư thấy vậy đôi mắt to như chuông đồng lóe ánh sáng chói lòa, vỗ đôi cánh, thân thể to lớn ngẩng cao đầu lao tới trước. Chi trước trắng tinh bắn ra trảo quang như phong nhẫn. Trảo vỗ xuống xé rách hư không, tiếng xé gió chói tai vang lên. Trảo ấn vặn vẹo dòng không khí vỗ mạnh vào Tiểu Long.

Tiểu Long đang ở giữa hư không bị hạn chế tốc độ, dù sao nó không phải yêu thú phi hành, không chiếm nhiều ưu thế trong không trung. Cơ thể to lớn vặn người, Tiểu Long lại quét đuôi to ra.

Bốp!

Móng vuốt của Thiên Sí Tuyết Sư và cái đuôi của Tiểu Long va chạm, năng lượng nổ tung. Thân thể to lớn của Thiên Sí Tuyết Sư bị đẩy lùi, vảy của Tiểu Long cũng rụng mấy vảy trắng, đau nhức làm nó nổi giận.

– Xèo xèo!

Tiểu Long đang trên đà rớt xuống đất chợt đuôi xoay ngược đâm vào tảng đá cao mấy thước nhô lên dưới đất, lực lượng cường đại đập tan nát tảng đá, Tiểu Long nhờ lực đẩy vọt lên đụng lùi Thiên Sí Tuyết Sư.

– Grao grao!

Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng thụt lùi nhưng không nhanh bằng Tiểu Long. Thiên Sí Tuyết Sư đang định công kích thì bị cơ thể to lớn của Tiểu Long đè lên lưng, ép nó rơi nhanh xuống. Thiên Sí Tuyết Sư đập mạnh xuống sơn cốc, nó gầm rống điếc tai.

Bùm bùm bùm!

Trong sơn cốc rung rinh, cơ thể to lớn của Thiên Sí Tuyết Sư đập mặt đất thủng cái hố nhỏ. Lực lượng đòn công kích của Tiểu Long rất mạnh.

Vù vù vù!

Thiên Sí Tuyết Sư bò dậy định vỗ cánh bay đi nhưng Tiểu Long đã bay ngay tới trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư, ngẩng cao cái đầu to, mắt nhìn Thiên Sí Tuyết Sư đăm đăm. Cái lưỡi đỏ dài phun ra nuốt vào, trán Tiểu Long lộ ra cái lỗ to cỡ tròng mắt, như có con mắt dựng đứng phát ra ánh sáng vàng chói lòa.

Ánh sáng vàng bắn ra từ trán Tiểu Long bao bọc thân thể Thiên Sí Tuyết Sư trước mắt nó. Ánh sáng vàng chất chứa cuồng bạo và đáng sợ, khí thế xuyên thấu hồn người, khiến linh hồn rung rinh.

Thiên Sí Tuyết Sư run lẩy bẩy trong vầng sáng vàng, quỳ rạp dưới đất.

– Grao grao!

Mặc cho Thiên Sí Tuyết Sư vùng vẫy vẫn không cách nào đứng dậy, khí thế trên người hoàn toàn bị ức chế.

– Huyết Hồn Ấn!

Tuy Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên trước lực lượng kỳ dị Tiểu Long bộc lộ ra nhưng hắn không có thời gian quan sát, vội thúc giục Huyết Hồn Ấn trong não.

Huyết Hồn Ấn bị thúc giục, một năng lượng ảo xuất hiện trong đầu Lục Thiếu Du. Ảo ảnh đỏ rực như máu, ảo ảnh như rồng không phải rồng, giống hổ nhưng không phải hổ, vô cùng thần dị.

Huyết Hồn Ấn nhanh chóng hóa thành năng lượng chui vào kinh mạch Lục Thiếu Du, lao ra từ kinh mạch toàn thân ngưng tụ trên tay phải của Lục Thiếu Du.

Tiếng long phượng sư tử hổ báo gầm mơ hồ truyền ra từ bàn tay Lục Thiếu Du:

– Grao!

Một ấn quyết kỳ dị xuất hiện trên lòng bàn tay Lục Thiếu Du. Ấn quyết như rồng không phải rồng, giống hổ nhưng không phải hổ, màu đỏ rực, vô cùng huyền ảo, uy nhiếp ngút trời khuếch tán.

Chương 199: Khí tức giao phong

Hai Vũ Sư bất ngờ không kịp đề phòng, mặt tái xanh dường như đã bị thương. Hai người liếc nhau, tay kết ấn ném trường kiếm ra. Tiếng kiếm ngân vù vù, hai thanh trường kiếm kỳ dị hóa thành luồng sáng bắn hướng Thiên Sí Tuyết Sư.

Thiên Sí Tuyết Sư rống to:

– Grao grao grao!

Thiên Sí Tuyết Sư đập hai cánh. Khi hai luồng kiếm ảnh xẹt qua thì Thiên Sí Tuyết Sư sà xuống, đột ngột có vầng sáng trong suốt bao bọc thân thể nó.

Ầm ầm!

Hai luồng kiếm ảnh va chạm vào người Thiên Sí Tuyết Sư, ánh sáng đan xen. Hai kiếm ảnh bị đánh bật ra, dường như không thể tổn thương được Thiên Sí Tuyết Sư.

– Grao!

Chớp mắt Thiên Sí Tuyết Sư là yêu thú phi hành phong hệ tốc độ nhanh khủng khiếp, lắc người một cái đôi cánh với bão cuồng bạo sà xuống thổi bay hai Vũ Sư.

Bùm bùm!

Hai Vũ Sư bị đụng bay mấy chục thước đập mạnh vào hai tảng đá to, há mồm hộc máu.

– Chít chít!

Phương xa, hai người vây công Ngân Linh Huyễn Thử chẳng hiểu sao cổ phun ra vòi máu, dường như bị Ngân Linh Huyễn Thử cắn đứt. Tốc độ của Ngân Linh Huyễn Thử quá khủng khiếp, hai người sơ sẩy một cái đã bị cắn trúng cổ.

Trên bầu trời, Thiên Sí Tuyết Sư rống to:

– Grao!

Thiên Sí Tuyết Sư xông tới gần hai Vũ Sư bị thương nặng, há mồm máu nuốt trọn.

Lục Thiếu Du cảm thán rằng:

– Thực lực thật mạnh.

Thiên Sí Tuyết Sư mới chỉ là yêu thú nhị giai hậu kỳ nhưng giết được Vũ Sư nhất trọng, Vũ Sư nhị trọng, không uổng là yêu thú có huyết mạch cường đại, mạnh hơn yêu thú bình thường rất nhiều.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Ngươi hãy bám giữ Thiên Sí Tuyết Sư, ta tranh thủ thời gian đối phó với Ngân Linh Huyễn Thử.

Lục Thiếu Du đồng ý:

– Được!

Lục Thiếu Du lại bảo:

– Nếu chúng nó chạy thì hai ta không đuổi theo kịp, tiểu thư có cách gì không?

Lữ Tiểu Linh nói:

– Không cần lo, trên người Ngân Linh Huyễn Thử đã có linh hồn lực của ta, nó không chạy thoát được. Thiên Sí Tuyết Sư và Ngân Linh Huyễn Thử có tình cảm rất tốt, nếu ta khống chế Ngân Linh Huyễn Thử chắc chắn Thiên Sí Tuyết Sư sẽ tấn công ta. Ngươi chỉ cần giúp ta ngăn lại trong năm phút là được, khi đó ta có thể khống chế Ngân Linh Huyễn Thử.

Lục Thiếu Du nhếch môi cười nói:

– Không chạy thì tốt.

Lục Thiếu Du chỉ sợ Thiên Sí Tuyết Sư chạy, hắn không đuổi kịp nó được.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Bản thân ngươi cũng nhớ cẩn thận.

Khí thế trên người Lữ Tiểu Linh thay đổi, linh lực bộc phát, khí thế khổng lồ.

Cùng lúc đó, trong sơn cốc. Ngân Linh Huyễn Thử to mấy thước nóng nảy kêu lên:

– Chít chít!

Ngân Linh Huyễn Thử chạy nhanh ra ngoài sơn cốc, thân hình khổng lồ để lại tàn ảnh.

Lữ Tiểu Linh quát to:

– Ngươi còn muốn chạy? Hại bản tiểu thư chịu nhiều khổ cực như thế này, lát nữa sẽ xử ngươi sau!

Lữ Tiểu Linh lắc người, linh lực tuôn ra, nàng hóa thành luồng sáng nhảy xuống sơn cốc.

Lục Thiếu Du vận chuyển chân khí, ánh sáng lóe dưới chân, nhún người nhảy lấy đà, nhảy vọt vài lần đáp xuống sơn cốc.

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
– Chít chít!

Phía trước, Lữ Tiểu Linh kết ấn, ánh sáng chói mắt bay ra từ tay nàng bao phủ thân thể Ngân Linh Huyễn Thử. Tốc độ của Ngân Linh Huyễn Thử rất nhanh nhưng ở trước mặt Lữ Tiểu Linh lại không cách nào trốn thoát, chỉ có thể vùng vẫy, phát ra tiếng rít sắc nhọn.

Lục Thiếu Du không bất ngờ, hắn cũng là Linh Sư nên nhận ra linh hồn lực của Lữ Tiểu Linh bám trên người Ngân Linh Huyễn Thử. Lữ Tiểu Linh đến gần Ngân Linh Huyễn Thử, dựa vào linh hồn lực làm nó bị ức chế không thể chạy trốn. Nếu không Lữ Tiểu Linh khó thể khống chế Ngân Linh Huyễn Thử.

Lúc này trên bầu trời vang tiếng Thiên Sí Tuyết Sư gầm rống:

– Grao!

Thấy bộ dáng Ngân Linh Huyễn Thử vật vã, Thiên Sí Tuyết Sư lao tới tấn công Lữ Tiểu Linh.

Trong sơn cốc, Lục Thiếu Du nhìn Thiên Sí Tuyết Sư từ khoảng cách gần. Thân hình to lớn khoảng một trăm thước, đôi cánh đập dấy lên cuồng phong, thân hình trắng tinh rậm rạp vảy nhỏ bao phủ, nếu không nhìn kỹ còn tưởng làn da của Thiên Sí Tuyết Sư vốn sần sùi. Đôi mắt to đang lóe tia sáng hung ác.

Vù vù vù!

Thiên Sí Tuyết Sư lao hướng Lữ Tiểu Linh, đôi cánh tạo lên tiếng gió rít.

Lục Thiếu Du giật nảy mình. Tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư nhanh kinh dị.

Lục Thiếu Du không dám lơ là, lập tức bày ra Thanh Linh khải giáp, sử dụng Hỏa Ảnh Chỉ, năm tiếng xé gió sắc nhọn bắn hướng Thiên Sí Tuyết Sư.

Thấy Lục Thiếu Du công kích, Thiên Sí Tuyết Sư tạm dừng lao hướng Thiên Sí Tuyết Sư. Đôi cánh to vỗ một cái, bão tố dễ dàng đánh tan năm Hỏa Ảnh Chỉ của Lục Thiếu Du.

Thiên Sí Tuyết Sư há mồm phun luồng khí hóa thành vòi rồng thổi hướng Lục Thiếu Du.

Bão tố rít gào thổi bay đá vụn tứ tung, lực lượng cuồng bạo không thua gì lực công kích của Vũ Sư. Quanh vùng bão hư không vặn vẹo đè ép không gian kêu vù vù, truyền ra tiếng xé gió đinh tai nhức óc.

Lục Thiếu Du không dám ỷ y, hắn đã chính mắt thấy thực lực của Thiên Sí Tuyết Sư như thế nào.

– Nộ Hải Cuồng Khiếu!

Lục Thiếu Du ngưng tụ Nộ Hải Cuồng Khiếu hóa thành vòng xoáy nước to lớn như vòi rồng, hư không vặn vẹo đụng mạnh vào giông bão.

Bùm bùm!

Lực lượng va chạm vang tiếng nổ điếc tai, đất đai nứt khe hở dài.

Kình khí khuếch tán, Lục Thiếu Du bị đẩy lùi ra sau mười bước. Lực lượng cường đại trút xống. May mắn Thanh Linh khải giáp chặn lại hơn một nửa lực lượng, số còn lại không thể tổn thương thực chất đến Lục Thiếu Du.

Thiên Sí Tuyết Sư gầm rống:

– Grao grao!

Thiên Sí Tuyết Sư xuyên qua gió mạnh, thân thể to lớn sà xuống. Hư không run rẩy, Thiên Sí Tuyết Sư lại hùng hổ lao hướng Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du khẽ quát:

– Tiểu Long!

Lục Thiếu Du không có cơ may thắng được Thiên Sí Tuyết Sư, dù có thi triển Nộ Hải Cuồng Khiếu, Chu Tước quyết có lẽ sẽ chặn lại Thiên Sí Tuyết Sư nhưng mục đích của hắn là bày Huyết Hồn Ấn trên người nó.

Tiểu Long cảm nhận hơi thở từ bên ngoài sớm đã rục rịch, nghe Lục Thiếu Du ra lệnh nó liền hóa thành luồng sáng vàng phóng lên cao:

– Xèo xèo!

Tiểu Long ở giữa không trung biến to tám mươi thước, thân hình to lớn lơ lửng như yêu thú phi hành, uy nhiếp vô hình khuếch tán. (Trước để là centimet nhưng nghĩ lại không đúng, nay thay đơn vị tính bằng thước)

Cảm nhận khí thế từ người Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư rống thị uy:

– Grao grao!

Thiên Sí Tuyết Sư phát ra uy nhiếp vô hình.

Hai luồng uy nhiếp vô hình va chạm trong không trung, mơ hồ thấy có dòng khí vô hình nổi lên gợn sóng trong không trung.

Hai luồng uy nhiếp khổng lồ làm tinh thần Lục Thiếu Du run rẩy, quá mạnh. Lục Thiếu Du cảm nhận khí chất vương giả phát ra từ người Thiên Sí Tuyết Sư, đó là khí thế như vua vạn thú. Khí thế này đến từ huyết mạch, rất là kiệt ngạo, có thể làm yêu thú khác run rẩy.

Lữ Tiểu Linh cảm giác hai khí thế cường đại sau lưng mình, nàng ngoái đầu nhìn Lục Thiếu Du ở trên cao, ánh mắt ngạc nhiên. Lữ Tiểu Linh không dám suy nghĩ lung tung, tay thay đổi thủ ấn, các luồng sáng bay vào người Ngân Linh Huyễn Thử.

Ngân Linh Huyễn Thử vùng vẫy yếu dần.

Tiểu Long trầm thấp phát ra tiếng gầm:

– Gri gri!

Chương 198: Gặp yêu trong sơn cốc

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Đây là Lan Lăng sơn, Thiên Sí Tuyết Sư và Ngân Linh Huyễn Thử chạy trốn ngay trong chỗ này. Một mình ta không làm gì chúng nó được mới đến Trấn Thiên Tinh kiếm người trợ giúp.

Lục Thiếu Du nói:

– Chúng ta đi, để xem Thiên Sí Tuyết Sư, Ngân Linh Huyễn Thử còn ở bên trong không.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Chắc chắn còn, ta mơ hồ cảm giác Ngân Linh Huyễn Thử tồn tại.

Lục Thiếu Du, Lữ Tiểu Linh đi vào Lan Lăng sơn. Lúc này là sáng sớm, Lục Thiếu Du đi lên một đỉnh núi nhìn đằng trước. Lan Lăng sơn mạch yên lặng, cổ xưa, phương xa non xanh nước biếc, có mây mù quanh quẩn trong núi.

Lục Thiếu Du hỏi:

– Tiểu thư hãy cảm nhận thật kỹ Ngân Linh Huyễn Thử hiện ở đâu?

Trong sơn mạch to lớn này muốn tìm một con linh thú chẳng khác nào biển rộng tìm kiếm.

Lữ Tiểu Linh nhắm mắt, kết thủ ấn, vầng sáng trắng trong suốt bao bọc quanh thân.

– Chắc ở bên trái.

– Đi mau.

Lục Thiếu Du, Lữ Tiểu Linh dọc theo đường núi gập ghềnh uốn lượn, trèo lên núi đồi đi hướng trái.

Hai canh giờ sau, Lữ Tiểu Linh than mệt la mỏi, nàng là Linh Giả, cơ thể kém xa Lục Thiếu Du. Đường núi gập ghềnh làm Lữ Tiểu Linh đi mệt thở.

Lục Thiếu Du nói:

– Đi nhanh lên, nếu Ngân Linh Huyễn Thử, Thiên Sí Tuyết Sư chạy mất thì không bắt về được đâu.

Lữ Tiểu Linh thở hồng hộc, ngực phập phồng:

– Mệt chết đi được.

Hai canh giờ qua đi, hai người đến một đỉnh núi có rừng cây. Lữ Tiểu Linh cương quyết đòi nghỉ một lúc, Lục Thiếu Du bó tay đành nghe theo nàng.

Xem xét bốn phía thì hai người đã ở trong Lan Lăng sơn, bốn phía là cây cối um tùm, không khí trong lành làm lòng người tĩnh lặng như ở trong thế giới không thanh âm. Đi qua rừng cây, phía trước là một dãy sơn lĩnh, đường núi uốn lượn như cự long đang ngủ say. Giữa sườn núi tràn ngập mây mù trắng xóa.

Lữ Tiểu Linh thở hổn hển:

– Mệt quá.

Đá vụn cắt rách giày của nàng, Lữ Tiểu Linh mang giày da ống cao không thích hợp đi đường núi.

Lục Thiếu Du nói:

– Đi tiếp đi.

Trong lòng Lục Thiếu Du chỉ có Thiên Sí Tuyết Sư.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Ta không đi nổi nữa, thật sự rất mệt, chân nổi bọng nước rồi.

Mắt Lữ Tiểu Linh ướt nước, từ khi nàng ra ngoài chưa chịu khổ thế này.

Lục Thiếu Du nói:

– Không được cũng phải đi. Nếu không Thiên Sí Tuyết Sư, Ngân Linh Huyễn Thử của nàng sẽ chạy xa.

Lữ Tiểu Linh cố gượng đứng dậy đi theo Lục Thiếu Du:

– Được rồi.

Lữ Tiểu Linh chợt xoe tròn mắt nói:

– Hay là ngươi cõng ta đi? Lúc nhỏ ta không đi nổi thì phụ thân sẽ cõng ta.

– Cõng nàng...?

Lục Thiếu Du ngoái đầu nhìn Lữ Tiểu Linh, xem bộ dáng của nàng đúng là đi không nổi. Thân thể Linh Giả kém hơn Vũ Giả nhiều.

Vì Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du đồng ý:

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
– Được rồi, chúng ta phải tìm ra Thiên Sí Tuyết Sư, Ngân Linh Huyễn Thử trước.

Trong sơn mạch này dường như có người khác đang tìm yêu thú, Lục Thiếu Du phải nhanh chân hơn mọi người.

Lữ Tiểu Linh vui vẻ cười tươi:

– Đa tạ.

Lữ Tiểu Linh nằm trên lưng Lục Thiếu Du, hoàn toàn không ngại nam nữ khác biệt, hai tay ôm chặt cổ hắn.

Lục Thiếu Du tội nghiệp cõng vưu vật đi tới, hai cục bánh bao dán chặt lưng hắn cọ sát theo bước chân phập phồng. Hai tay Lục Thiếu Du vịn đùi vưu vật rất gần cặp mông, cảm giác săn chắc làm hắn tê dại, tuyệt đối là dụ dỗ!

Lữ Tiểu Linh nằm trên lưng Lục Thiếu Du, khẽ nói:

– Không ngờ ngươi cũng khá tốt, chờ sau khi ta tìm được Thiên Sí Tuyết Sư, Ngân Linh Huyễn Thử sẽ cho ngươi mười vạn kim tệ.

Lục Thiếu Du không trả lời, lòng thầm bất đắc dĩ đè nén lửa dục. Nữ nhân này thật sự đơn thuần như trang giấy trắng sao?

Không biết hai người đi bao lâu, đói thì ăn lương khô chuẩn bị sẵn rồi lại xuất phát. Mấy canh giờ Lục Thiếu Du, Lữ Tiểu Linh vượt qua mấy đỉnh núi.

Dọc đường đi Lục Thiếu Du gặp vài tiểu đội, không biết bọn họ nghe tin ở đâu Lan Lăng sơn có yêu thú nên đến bắt. Thực lực cao nhất toàn là đẳng cấp Vũ Sư, Lục Thiếu Du cố ý né tránh đám người.

Vượt qua một ngọn núi, Lữ Tiểu Linh nói:

– Ta cảm giác được Ngân Linh Huyễn Thử ở không xa phía trước.

Lục Thiếu Du vui vẻ nói:

– Vậy sao? Chúng ta mau đi qua!

Lục Thiếu Du cõng Lữ Tiểu Linh chạy nhanh tới trước.

Chốc lát sau Lục Thiếu Du cảm giác Tiểu Long vặn vẹo trên cánh tay hắn, nó truyền đến tin tức đằng trước có yêu thú.

Lục Thiếu Du trấn an Tiểu Long, bước chân nhanh hơn. Lục Thiếu Du phải chiếm được Thiên Sí Tuyết Sư, Lữ Tiểu Linh thì việc này không thể trách hắn, nếu gặp người khác có lẽ sẽ chiếm luôn Ngân Linh Huyễn Thử, vưu vật này cũng khó tránh khỏi bị đè. So sánh thì Lục Thiếu Du cảm giác mình rất nhân hậu.

Nửa canh giờ sau, bên ngoài đỉnh núi truyền ra tiếng lực lượng nỏ tung.

Bùm bùm bùm!

Nghe tiếng nổ, Lữ Tiểu Linh kinh kêu:

– Nguy rồi, là Thiên Sí Tuyết Sư, Ngân Linh Huyễn Thử bị người công kích!

Lục Thiếu Du nhướng mày nói:

– Chúng ta đi xem thử.

Chỉ mong không phải cường giả công kích Thiên Sí Tuyết Sư, nếu là cường giả thì không đến lượt Lục Thiếu Du hôi của.

Trong một sơn cốc rộng rãi, dãy núi đứng thẳng xung quanh. Lục Thiếu Du, Lữ Tiểu Linh âm thầm núp trên một đỉnh núi.

Trong sơn cốc bên dưới có một con yêu thú khổng lồ to năm mươi thước và con yêu thú to sáu, bảy thước đang kịch chiến với bốn nhân loại.

Yêu thú khổng lồ to năm mươi thước trắng tinh như tuyết, cái đầu to, lông trắng kéo dài đến vai và ngực. Cái đuôi dài mấy thước gấp khúc cuộn tròn sau lưng yêu thú, đôi mắt to như chuông đồng, mồm máu gầm rống, răng nanh lóe tia sáng lạnh. Tiếng rống điếc tai quanh quẩn trong sơn cốc, lưng yêu thú có đôi cánh trong suốt.

Lục Thiếu Du kích động:

– Đây là Thiên Sí Tuyết Sư!

Thiên Sí Tuyt SưThiên Sí Tuyết SưCuối cùng được thấy Thiên Sí Tuyết Sư hàng hiếm. Hai người công kích Thiên Sí Tuyết Sư ước chừng tu vi Vũ Sư, nhưng nó không hề yếu thế. Lực lượng như vương giả đó, tốc độ mộng ảo thuộc tính phong hệ đó kết hợp hoàn mỹ lại, xem như vua vạn thú.

Bên kia hai Vũ Giả đang đấu với yêu thú sáu, bảy thước, màu bạc trắng, tốc độ nhanh khó tin, nó nhảy vọt lên mang theo một chuỗi tàn ảnh.

Bùm bùm bùm!

Sơn cốc bên dưới liên tục vang tiếng nổ, kình khí cường đại thổi quét.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm Thiên Sí Tuyết Sư không dời mắt. Lúc này có một Vũ Sư nhất trọng, một Vũ Sư nhị trọng vây công Thiên Sí Tuyết Sư. Hai người cầm thanh trường kiếm, kiếm ảnh xẹt qua hư không dấy lên kình khí cường đại một trước một sau lao hướng Thiên Sí Tuyết Sư trên bầu trời.

Thiên Sí Tuyết Sư phát ra tiếng gầm rung trời:

– Grao!

Miệng Thiên Sí Tuyết Sư phun ra lốc xoáy, bão tốc lên cao xé rách kiếm quang của hai Vũ Sư.

Sắc mặt hai Vũ Sư âm trầm, một người vỗ chưởng ấn lửa, một người bắn ra cột nước công kích Thiên Sí Tuyết Sư. Hai người là Vũ Giả hỏa hệ, thủy hệ.

Hai Vũ Sư công kích, Thiên Sí Tuyết Sư phun ra giông tố bị suy yếu dần. Nhưng ngay lúc này Thiên Sí Tuyết Sư lại rống to, bão vỡ tung. Cuồng phong tàn phá sơn cốc, đá vụn tứ tung, hai Vũ Sư bị hất văng ra.

Chương 197: Thiên Sí Tuyết Sư

Ngân Linh Huyễn Thử có huyết mạch rất mạnh trong linh thú, huyết mạch linh thú không thấp hơn Thiên Sí Tuyết Sư bao nhiêu, thực lực cường đại, biến ảo khó dò.

Một lần nữa Lục Thiếu Du ngạc nhiên xem xét thiếu nữ. Lữ Tiểu Linh có lai lịch gì mà được yêu thú, linh thú như Thiên Sí Tuyết Sư, Ngân Linh Huyễn Thử?

Lục Thiếu Du nói:

– Tiểu thư là Linh Giả, yêu thú hộ thân sử dụng linh thú là được, không thích hợp dùng yêu thú đi?

Lữ Tiểu Linh trả lời:

– Phụ thân cũng nói vậy, nhưng ta thích Thiên Sí Tuyết Sư, nó đáng yêu hơn. Ta muốn khống chế hai con nhưng không ngờ chúng nó cùng chạy mất.

Lục Thiếu Du hỏi:

– Thực lực của chúng nó cỡ đẳng cấp gì?

Đây mới là điều Lục Thiếu Du quan tâm nhất, có một suy nghĩ xấu xa manh nha trong lòng hắn.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Thiên Sí Tuyết Sư là nhị giai hậu kỳ, Ngân Linh Huyễn Thử là nhị giai trung kỳ. Chúng nó rất mạnh, một mình ta không đối phó được, nên cần tìm linh lực đẳng cấp Vũ Phách hỗ trợ.

Lục Thiếu Du nói:

– Nhưng ta mới là Vũ Sĩ.

Lòng Lục Thiếu Du thầm tính toán.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Miễn có thể liều một lần, ngươi ngăn được Thiên Sí Tuyết Sư để ta đối phó với Ngân Linh Huyễn Thử trước, sau đó mới đối phó Thiên Sí Tuyết Sư.

Lục Thiếu Du hỏi:

– Sơn mạch Lan Lăng không nhỏ, làm sao tiểu thư tìm ra bọn chúng?

Lữ Tiểu Linh đáp:

– Trên người Ngân Linh Huyễn Thử có linh hồn lực ta đã bày ra nhưng không thành công, hễ tới gần Ngân Linh Huyễn Thử là ta sẽ tìm ra chúng nó.

Lục Thiếu Du thì thào:

– À.

Trong lòng Lục Thiếu Du tràn ngập suy nghĩ tà ác, đương nhiên không nhằm vào Lữ Tiểu Linh mà là Thiên Sí Tuyết Sư. Ở trong lòng Lục Thiếu Du thì Thiên Sí Tuyết Sư quan trọng hơn Lữ Tiểu Linh nhiều.

Lục Thiếu Du cũng ham sắc đẹp, rất mê, hắn là nam nhân bình thường, đang trong lứa tuổi sung sức. Nhưng nữ nhân xinh đẹp thì tốt nhất không nên đụng vào. Lục Thiếu Du không quen thuộc Lữ Tiểu Linh, bối cảnh sau lưng nàng chắc chắn không tầm thường, chơi với lửa thì sẽ chết. Tóm lại Thiên Sí Tuyết Sư quan trọng hơn.

Lục Thiếu Du đang tìm một con yêu thú phi hành, Thiên Sí Tuyết Sư thuộc tính phong hệ là lựa chọn tốt nhất. Huống chi Thiên Sí Tuyết Sư mới có thực lực nhị giai hậu kỳ, loại yêu thú có huyết mạch cực mạnh này sau khi thực lực mạnh lên thì rất khó khống chế, hoặc nên nói Linh Giả bình thường không điều khiển nó được.

Bầu trời tối đen, đằng trước xe ngựa đã đốn đèn sáng trưng, đủ cho ngựa chạy tiếp. Trong thùng xe rất thoải mái, chỉ hơi xóc nảy, nhưng diện tích nhỏ hẹp chút, chỉ có một hàng chỗ ngồi.

Lục Thiếu Du và Lữ Tiểu Linh ngồi kế nhau, gần như dán sát. Xe ngựa xóc nảy, hai thân thể lắc lư ma sát nhau.

Lục Thiếu Du vốn đàng hoàng không nghĩ bậy, nhưng gần gũi ngửi hương thơm thiếu nữ từ người Lữ Tiểu Linh, cộng với đường cong vóc dáng bốc lửa, cặp ngực to ép sát hằn khe rãnh sâu. Lục Thiếu Du ngồi kế bên Lữ Tiểu Linh thấy rõ mồn một, nửa người dưới chào cờ ngay.

Ngay lúc này Lữ Tiểu Linh liếc qua Lục Thiếu Du, mắt khép hờ, rèm mi run run, bộ dáng ngây thơ không hiểu:

– Ngươi nhìn ta làm chi? Ta nghe người ta nói nam nhân nhìn một nữ nhân chằm chằm là háo sắc, ngươi là háo sắc sao?

Lục Thiếu Du nói:

– Ai nói với tiểu thư nam nhân nhìn một nữ nhân chằm chằm là háo sắc? Trên thế giới này trừ nam nhân ra chính là nữ nhân, chẳng lẽ tất cả nam nhân không được nhìn nữ nhân sao?

Lục Thiếu Du thầm nghĩ:

– Nữ nhân này thật sự ngây thơ hay đang giả bộ khờ? Cảnh giác, không thể lại té ngã trong tay nữ nhân.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Ngươi nói cũng đúng, nhưng ánh mắt ngươi nhìn ta hơi lạ.

Có lẽ vì ngồi một chỗ hơi lâu làm Lữ Tiểu Linh đau lưng, cộng với mặc giáp da bó người nên nàng hơi cựa quậy.

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
Lục Thiếu Du thầm nhủ:

– Bất cứ nam nhân nào ngồi kế bên nàng, lại trong bóng đêm vắng vẻ đều sẽ trở nên kỳ lạ.

Nhưng Lục Thiếu Du không dám nói thẳng ra.

Cảnh tiếp theo làm Lục Thiếu Du đứt dây thần kinh. Lữ Tiểu Linh một lát thì khom người, một lát thì ngước cổ trước mắt hắn. Vấn đề ở chỗ Lữ Tiểu Linh cựa quậy lại lộ ra đường cong thân thể tuyệt đẹp.

Khi Lữ Tiểu Linh khom người, Lục Thiếu Du hơi cúi đầu là thấy ngay bên trong giáp da nàng chỉ mặc áo ngực mỏng vừa đủ che nửa ngực. Bánh bao kiêu ngạo đứng thẳng, lắc nhẹ theo đà khom người.

Lục Thiếu Du suýt chảy máu mũi thầm nghĩ:

– Má ơi, thật là hấp dẫn người phạm tội!

Lục Thiếu Du vội nhìn hướng khác, nhưng lại không kiềm được liếc trộm.

– Mỏi chân quá.

Lữ Tiểu Linh không phát hiện Lục Thiếu Du khác lạ, nàng duỗi thẳng chân dài bó chặt, nửa đùi chỉ mặc vải mỏng dán sát như vớ da.

Cặp đùi đẹp chồng lên nhau ma sát trước mặt Lục Thiếu Du, cộng với cái mông vểnh cọ xát hắn theo xe ngựa xóc nảy. Lục Thiếu Du cảm giác máu nóng dồn lên não sắp trào ra từ đường mũi.

Lục Thiếu Du chửi thầm:

– Chết tiệt, không chơi dụ dỗ kiểu này!

Lục Thiếu Du cưỡng ép nhắm mắt, bình tĩnh lại mới đỡ hơn chút.

Thời gian chậm rãi tổi, xe ngựa chạy nhanh như bay. Đêm khuya, màn trời đen như mực. Nửa vầng trăng treo cao, ánh sao nhấp nháy, ngẫu nhiên có một trời sao lạnh lẽo xẹt qua trời đêm. Gió thổi qua dịu dàng chạm nhẹ xe ngựa phát ra nhịp điệu khẽ khàng.

Ánh trăng không quá sáng chiếu xuống mặt đất, một chiếc xe ngựa chạy nhanh qua đường cái.

Trong thùng xe, Lục Thiếu Du và Lữ Tiểu Linh luôn giữ im lặng. Lữ Tiểu Linh tò mò nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, vẻ mặt khó hiểu.

Mãi khi trời tờ mờ sáng Lục Thiếu Du mới mở mắt ra, liếc sang Lữ Tiểu Linh ngồi cạnh mình, hỏi:

– Tiểu thư nhìn ta suốt đêm làm gì?

Lữ Tiểu Linh hỏi:

– Ta cảm thấy ngươi rất kỳ lạ. Từ khi ta đi ra tất cả nam nhân đều thích nhìn ta chằm chằm, chỉ có ngươi là không. Chẳng lẽ vì ta không đẹp sao?

Lục Thiếu Du nhìn thẳng mắt Lữ Tiểu Linh:

– Tất nhiên là không, chỉ vì tiểu thư quá đẹp, ta sợ nhìn lâu sẽ không kiểm soát được mình.

Lữ Tiểu Linh lại tò mò hỏi:

– Tại sao ngươi không thể kiểm soát được mình? Nếu mất kiểm soát thì ngươi sẽ làm gì? Cho ta biết được không?

Lục Thiếu Du sắp đứt dây thần kinh, rõ rành rành là dụ dỗ hắn.

Xe ngựa đột nhiên dừng lại, xa phu từ ngoài xe nói vọng vào:

– Tiểu thư, chúng ta đã đến Lan Lăng sơn. Ta không dám đi tiếp. Các người hãy xuống xe tại đây.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Chúng ta xuống đi.

Lữ Tiểu Linh nhảy ra ngoài trước.

Khi Lục Thiếu Du xuống xe ngựa thì dãy sơn mạch đập vào mắt hắn. Sơn mạch này không phải Sơn mạch Vụ Đô nhưng nhìn cũng nhìn không tới cuối.

Sơn mạch phương xa không như Sơn mạch Vụ Đô đầy rẫy rừng rậm. Sơn mạch này có núi non trập trùng, ngẫu nhiên ở chỗ sâu trong mới có một rừng cây.

Lữ Tiểu Linh đến trước mặt lão xa phu khoảng năm mươi tuổi:

– Cho ngươi.

Lữ Tiểu Linh lấy ra nắm kim tệ khoảng bốn, năm chục khối đưa hết cho xa phu.

Lão xa phu rối rít cảm ơn, lái xe rời đi. Lục Thiếu Du cứ tưởng xe ngựa là của Lữ Tiểu Linh, hóa ra nàng thuê xe.

Chương 196: Vưu vật nhà ai (2)

Lục Thiếu Du hỏi:

– Lan Lăng sơn cách chỗ này xa không?

Lưu Nhất Thủ trả lời:

– Không xa, nếu cưỡi ngựa thì một ngày rưỡi là đến nơi. Ta biết có người đang chiêu mộ Vũ Giả đi Lan Lăng sơn, hôm nay sẽ xuất phát, chiều mai là đến nơi.

Lục Thiếu Du do dự:

– Vậy sao?

Yêu thú phi hành có thể giết Vũ Sư cũng cỡ tam giai, e rằng Lục Thiếu Du không khống chế được.

Lúc này một tiếng quát vang lên:

– Lưu Nhất Thủ, rốt cuộc bản tiểu thư tìm được ngươi, mau lại đây!

Một bóng người xuất hiện trước mắt Lục Thiếu Du.

Tất cả nam nhân tại đây cùng tập trung vào người đến.

Đó là một thiếu nữ mười tám, chín tuổi, tóc den dài như thác nước buộc hờ sau gáy nhẹ lắc lư, khuôn mặt tinh xảo, da trắng. Tất cả phối hợp lại đúng là hoàn mỹ, hấp dẫn tất cả nam nhân.

Cách thiếu nữ ăn mặc hơi thiếu vải. Nửa người trên mặc giáp da sát người, làm bằng da lông yêu thú, nhìn màu sắc là biết đắt tiền. Giáp da mềm mại, có thể thấy ngực thiếu nữ nhô ra, giáp da bao lại eo thon.

Thân dưới của thiếu nữ càng hở, mặc quần bó làm bằng giáp da, quần ngắn chỉ đến đùi bao quanh cặp mông săn chắc. Dưới quần da nàng mặc quần dài như cái vớ da bao đôi chân thon dài, bên hông treo hai thanh kiếm ngắn nửa thước khắc hoa tinh xảo.

Lục Thiếu Du rung động nhìn thiếu nữ, thật dễ khiến nam nhân xúc động tới hứng thú nguyên thủy nhất. Vưu vật nhà ai chạy ra tai họa người?

Lục Thiếu Du cảm giác khí thế vô hình từ thiếu nữ, kinh ngạc thầm nghĩ:

– Là Linh Giả, còn là đẳng cấp Linh Sư.

Thiếu nữ xuất hiện trở thành tiêu điểm của tất cả nam nhân, tiếng rao hàng tạm dừng. Các cặp mắt nam nhân liếc qua người nam nhân, mắt đỏ rực hận không thể nhào lên đè yêu tinh này xuống đất.

Lưu Nhất Thủ trông thấy thiếu nữ thì biến sắc mặt như gặp ác ma, run bần bật.

– Lữ tiểu thư, ta đang định tìm tiểu thư đây. Ta đã tìm được người mà Lữ tiểu thư muốn, các người nói chuyện, ta xin đi trước.

Lưu Nhất Thủ chỉ vào thiếu nữ, nói:

– Đại nhân muốn yêu thú phi hành cứ nói chuyện với Lữ tiểu thư là được.

Lưu Nhất Thủ nói xong thân hình nhỏ gầy chui vào trong đám người, thoáng chốc mất hút.

Thiếu nữ không đuổi theo Lưu Nhất Thủ, nàng nhìn kỹ Lục Thiếu Du, hỏi:

– Ngươi là người Lưu Nhất Thủ tìm cho ta? Đi theo ta.

Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi:

– Người gì?

Lục Thiếu Du hoang mang không hiểu ra sao.

Thiếu nữ lườm Lục Thiếu Du:

– Dông dài, đi theo ta là được.

Thiếu nữ kéo Lục Thiếu Du đi băng băng ra ngoài.

Mấy trăm nam nhân từ ánh mắt nóng cháy chuyển sang ghen ghét Lục Thiếu Du, bọn họ đều muốn được thiếu nữ nắm tay.

Lục Thiếu Du bị thiếu nữ kéo đi, hắn hỏi:

– Này tiểu thư, kéo ta đi đâu vậy?

Bàn tay thiếu nữ thật mềm.

– Ta tên Lữ Tiểu Linh, sau này gọi ta là Linh nhi được rồi. Chúng ta phải nhanh lên, nếu không sẽ không kịp.

Hai người chạy ra bên ngoài chợ ngầm, đã có chiếc xe tinh xảo bốn ngựa kéo đậu sẵn, nhìn qua là biết chế tạo với tài liệu thượng đẳng nhất, thùng xe điêu khắc hoa văn tinh xảo.

Lục Thiếu Du lại hỏi:

– Tiểu thư có thể nói rõ ràng mọi chuyện được không?

– Không kịp, lên xe trước rồi nói!

Lữ Tiểu Linh không quan tâm Lục Thiếu Du, nàng kéo tay hắn chui vào thùng xe.

– Giá!

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
Lục Thiếu Du chưa kịp ngồi vững thì xe ngựa đã lăn bánh.

Lục Thiếu Du bực bội:

– Tiểu thư, nếu không nói rõ ràng thì ta sẽ xuống xe ngựa ngay!

Chuyện này thật kỳ lạ, bỗng dưng bị người kéo lên xe ngựa, đối tượng còn là một mỹ thiếu nữ. Hiện tại Lục Thiếu Du thường cảnh giác với nữ nhân xinh đẹp.

Lữ Tiểu Linh dịu giọng nói:

– Lưu Nhất Thủ chưa nói gì với ngươi sao? Tìm ngươi cùng ta đi Lan Lăng sơn, chúng ta đi bắt yêu thú.

Trong thùng xe không gian hai thước tràn ngập mùi thơm thoang thoảng.

Lục Thiếu Du giật mình kêu lên:

– Cái gì? Ta chưa đồng ý bao giờ!

Lục Thiếu Du thầm hiểu, hắn bị Lưu Nhất Thủ bán.

Lữ Tiểu Linh xinh đẹp nóng bỏng nói:

– Ngươi định lừa ta sao? Vậy tại sao vừa rồi ngươi không nói? Hay ngại kim tệ ít? Vậy đi, trừ năm ngàn kim tệ ra chút nữa ngươi cùng ta đi bắt yêu thú rồi ta đưa thêm năm ngàn kim tệ chịu không?

Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi:

– Năm ngàn kim tệ? Ta lấy của tiểu thư bao giờ?

Lữ Tiểu Linh cũng bị Lưu Nhất Thủ lừa, hèn gì gã giới thiệu hắn đi Lan Lăng sơn, hóa ra là để giao dịch với Lữ Tiểu Linh.

Lữ Tiểu Linh hét lên:

– Không thể nào! Rõ ràng ta đưa cho Lưu Nhất Thủ năm ngàn kim tệ, kêu hắn đi tìm một Vũ Giả Vũ Phách cùng ta đi Lan Lăng sơn tìm yêu thú.

Lục Thiếu Du đồng tình nhìn Lữ Tiểu Linh:

– Tiểu thư đã bị lừa rồi.

Lục Thiếu Du nói tiếp:

– Tiểu thư, ta xuống xe, ta cũng không phải cường giả Vũ Phách.

Lữ Tiểu Linh chửi rủa:

– Lưu Nhất Thủ chết tiệt, chờ khi ta tìm được hắn thì sẽ cho biết tay!

Lữ Tiểu Linh nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:

– Ta mặc kệ, không chừng ngươi và Lưu Nhất Thủ kết phường lừa ta, hiện tại ngươi phải theo ta đi Lan Lăng sơn!

Lục Thiếu Du trừng Lữ Tiểu Linh:

– Lữ tiểu thư nói đạo lý được không? Ta cũng là người bị hại.

Nữ nhân xinh đẹp toàn là lòng dạ độc ác hoặc vô lý.

Lữ Tiểu Linh liếc xéo Lục Thiếu Du:

– Ta không tin, tóm lại ngươi phải đi Lan Lăng sơn với ta. Chờ khi tìm được yêu thú cùng lắm ta cho ngươi một vạn kim tệ, vẫn không chịu thì ta giết ngươi ngay bây giờ!

Chân khí bộc phát, vầng sáng trắng trong suốt bao phủ thùng xe.

Lục Thiếu Du cảm nhận thực lực của Lữ Tiểu Linh, bất ngờ thầm nghĩ:

– Là Linh Sư tam trọng!

Thiếu nữ chỉ mới mười tám, chín tuổi đã là Linh Sư tam trọng, thiên phú mạnh hơn Tần Thiên Hạo của Tần gia trấn Thanh Vân nhiều, không biết Lữ Tiểu Linh có bối cảnh thế nào.

– Được, ta đi. Nhưng ta muốn biết là tiểu thư hiểu biết bao nhiêu về yêu thú đó?

Lục Thiếu Du đắn đo Lữ Tiểu Linh chỉ là một tiểu nha đầu chưa trải đời, có thực lực Linh Sư tam trọng nhưng kinh nghiệm đường đời không bằng con nít mười tuổi.

– Thật ra là một con yêu thú và linh thú. Yêu thú tên Thiên Sí Tuyết Sư, linh thú tên Ngân Linh Huyễn Thử. Đó là phụ thân giao cho ta, ta đang định khống chế chúng nó trở thành yêu thú hộ thân của ta, ai ngờ chúng nó bỏ chạy. Nếu phụ thân biết sẽ rất tức giận, bị nhốt ở nhà hai năm là nhẹ, nên ta phải tìm chúng bằng được!

Lục Thiếu Du kinh ngạc kêu lên:

– Cái gì? Thiên Sí Tuyết Sư? Ngân Linh Huyễn Thử?

Lục Thiếu Du luôn bình tĩnh lúc này biến sắc mặt. Thiên Sí Tuyết Sư không phải yêu thú bình thường, tính ra thì cửu đầu yêu giao Lục Thiếu Du đã gặp trong Sơn mạch Vụ Đô có huyết mạch cao nhưng thua xa Thiên Sí Tuyết Sư. Nghe nói cửu đầu yêu giao thực lực mạnh nhất có thể trưởng thành đến thất giai, truyền thuyết thật lâu trước kia Thiên Sí Tuyết Sư từng đến đẳng cấp bát giai khủng bố.

Thiên Sí Tuyết Sư được khen nức nở về mặt tốc độ trong số yêu thú phi hành phong hệ, có lực công kích cực mạnh. Thiên Sí Tuyết Sư làm yêu thú hộ thân và tọa kỵ là ước mơ của mọi người.
TIN HOT

Mẹo đơn giản để loại bỏ kí sinh trùng trong người!

Nếp nhăn, bọng mắt và quầng thâm sẽ biến mất trong vòng 20 phút!