-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI Chương 40: Thân Thế

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI
Chương 40: Thân Thế

"Vương gia vì sao lại hận ta như vậy?" - Khúc Huyễn Yên hỏi thẳng, trong mộng của nàng luôn xuất hiện nam hài tử kia, là hắn sao?
"Đây là điều cấm kị của vương phủ cho nên..." - Vu Nguyệt Dật khó xử, hắn như thế nào có thể cho nàng biết điều này?
"Huynh nói cho ta biết đi" - Khúc Huyễn Yên vô lực nói, nàng phải biết rõ.
'"Vương phi, cái này...." - Vu Nguyệt Dật thấy thật khó khăn, hắn làm sao có thể nói cho nàng biết? Đối với Vương gia hay Vương phi đều không tốt.
"Huynh cứ nói ta biết!" - Khúc Huyễn Yên kích động, điều này làm thương thế của nàng có chút đau...
Thấy nàng giống như lại đau đớn, Vu Nguyệt Dật khẩn trương nói: "Vương phi người đừng kích động, ta cho người biết là được". Nhìn bộ dạng nàng thống khổ, hắn đành bất chấp vậy...
Khúc Huyễn Yên nở nụ cười, hắn rốt cuộc cũng nói cho nàng biết: "Nói đi"
"Vương gia là ca ca cùng mẹ khác cha của người" - Vu Nguyệt Dật kiên trì nói ra...
Khúc Huyễn Yên lập tức ngây ngẩn cả người, Trì Ngạo Dịch là ca ca cùng mẹ khác cha của nàng sao? Cùng một mẫu thân? Vậy mẫu thân là một phi tử sao? Người không phải phu nhân của Cổ Xích sao? Đây là chuyện gì vậy?
Nàng cười thầm, bất kể như thế nào thì cũng may mắn lắm, Trì Ngạo Dịch với nàng chính là không cùng một mẫu thân. Nếu không thì loạn luân mất.....hơn nữa thân thể của nàng được sinh ra thì cận kề cái chết.
Thấy trên mặt nàng loáng thoáng nụ cười, Trì Ngạo Nhiên kỳ quái hỏi: "Hoàng tẩu người cười cái gì? Loạn luân như vậy còn cười được sao?"
Khúc Huyễn Yên tỉnh táo lại nói: "A, không có gì" nghĩ lại liền hỏi: "Nguyệt Dật, chuyện gì đã xảy ra?"
Vu Nguyệt Dật tiếp tục khó xử, sao hắn có thể cho nàng biết mẫu thân nàng là người như vậy, đành phải nói tránh đi: "Đúng rồi Vương phi, người còn phải đi cứu Thi Phàm".
Khúc Huyễn Yên kịp phản ứng, lo lắng nói: "Đi mau, ta đã quên mất!"
Vu Nguyệt Dật cùng Trì Ngạo Nhiên dìu nàng đi về hướng hắc thất...
---------------
"Vương gia
~, sao người còn chưa động thủ?" - Lương Tịch Nhi ở bên người Trì Ngạo Dịch hỏi, nàng hận không thể thấy Trữ Thi Phàm cùng chủ tử cô ta chết đi! Có thể Vương gia đang chờ gì đó, nhất quyết không chịu động thủ.
Trì Ngạo Dịch không nói lời nào nhìn Trữ Thi Phàm, Khúc Huyễn Yên ngươi có phải hay không không muốn muội muội của ngươi sống?
"Ai sai ngươi ám sát bổn vương?" - Trì Ngạo Dịch lạnh lùng hỏi, là ai to gan dám giết hắn như vậy?
"Ngươi cảm thấy hiện tại hỏi điều này có ý nghĩa sao? - Trữ Thi Phàm lạnh lùng đáp trả, mặc dù là do nàng làm cho tỷ tỷ bị thương nhưng cũng chính vì Trì Ngạo Dịch đối xử tới tỷ tỷ như vậy nàng mới trả thù hắn.
"Bổn vương chỉ cần biết là ai sai ngươi ám sát bổn vương?" - Trì Ngạo Dịch chịu đựng lửa giận lạnh lùng hỏi.
Trữ Thi Phàm cười lạnh, thù tỷ tỷ bị ám sát, chỉ cần nàng không chết, nàng nhất định trả lại từng chút cho Tư Đồ kia, về phần Trì Ngạo Dịch, nảng nhất định sẽ không nói.
"Ây da, chết đến nơi rồi mà còn không chịu nói ra sao? Thật là không biết tốt xấu!" - Lương Tịch Nhi châm chọc, ả chính là muốn đổ thêm dầu vào lửa, ả muốn các nàng chủ tớ đều phải chết!
"Câm miệng thối của ngươi lại!" - Trữ Thi Phàm oán hận quát Lương Tịch Nhi, trong đôi mắt tràn ngập sát khí.
"Vương gia
người xem ả kìa!" - Lương Tịch Nhi ủy khuất dậm chân.
"Câm miệng!" - Trì Ngạo Dịch lạnh lùng cắt lời Lương Tịch Nhi, sau đó oán hận nhìn Trữ Thi Phàm: "Ngươi không có ý định trả lời bổn vương?"
Trữ Thi Phàm không nói lời nào.
"Vương gia muốn muội nói thì muội hãy nói đi!"
Một thanh âm vô lực nhưng có thể làm Trữ Thi Phàm vui mừng vang lên.
'Tỷ...muội...' - Trữ Thi Phàm không biết nên nói gì...
'TA THAY THI PHÀM!'
Tất cả mọi người đều nhìn sang trừ Trì Ngạo Dịch, hắn biết rõ nàng nhất định sẽ tỉnh lại, không có lệnh của hắn nàng không thể nào rời hắn đi được.
'Thi Phàm nói đi, là ai uội làm như vậy?' - Khúc Huyễn Yên nhìn thẳng vào Trữ Thi Phàm.
'Tỷ...muội...' - Trữ Thi Phàm khó xử.
'Chẳng lẽ thấy tỷ bị thương như vậy muội cũng không chịu nói ra ai đã đả thương tỉ sao?' - Khúc Huyễn Yên nhẹ nhàng nói, nàng biết Thi Phàm không phải là cô bé xấu chỉ là nhất thời kích động.
'Tỷ...được, muội nói, là đương triều Tể tướng Tư Đồ lão gia!' - Trữ Thi Phàm thấy tỷ tỷ kiên quyết như vậy nên buộc lòng đành phải đồng ý.
'Là Tể tướng sao?' - Trì Ngạo Nhiên kinh ngạc, tại sao Tể tướng lại muốn giết hoàng huynh?
'Ân, hắn muốn ta giết Vương gia, ta lúc ấy hận Vương gia đối xử như vậy với tỳ tỷ nên liền đáp ứng hắn' - Trữ Thi Phàm gật gật đầu.
Trì Ngạo Dịch lạnh lùng nhếch mép...Trong triều đình người muốn giết hắn lại nhiều hơn, điểm này thật kì quái? Bởi vì hắn trên tay nắm giữ 1 nửa giang sơn chỉ có điều lúc ấy hắn không muốn làm hoàng đế nên đã tặng cho đại ca (Đương kim Thánh thượng: Trì Thần Diệu). Nếu như hắn chết, 1 nửa giang sơn sẽ sụp đổ, triều đình cũng sẽ lung lay theo, cho nên....lão Tể tướng sẽ dễ dàng đoạt quyền! Nhưng chọc phải hắn chính là chết không có chỗ chôn!
'Trữ Thi Phàm ngươi sống đủ rồi phải không?' - Trì Ngạo Dịch nheo mắt lạnh lùng hỏi.
'Vương gia ngươi muốn làm gì cũng được, ta không có tư cách phản đối!' - Trữ Thi Phàm tỉnh táo đáp lời Trì Ngạo Dịch.
'Muốn làm gì cũng được sao?'- Trì Ngạo Dịch nghiền ngẫm nhai lấy những lời này.
'Phải!' - Trữ Thi Phàm nhàn nhạt trả lời, là nàng làm cho tỷ tỷ bị thương như vậy, nàng thật hận chính mình!
'Tốt, bổn vương phạt ngươi 50 đại bản!' - Trì Ngạo Dịch cười, cô ta rõ ràng muốn thế!
'Vương gia, 50 đại bản nam tử còn không chịu nổi sao Thi Phàm có thể chứ?' - Vu Nguyệt Dật cầu tình, tuy Vương gia hung ác nhưng đối xử như vậy với 1 nữ tử có phải là gây khó dễ không?
'Hoàng huynh, sao huynh có thể bắt Thi Phàm chịu hình phạt nặng như vậy chứ?' - Trì Ngạo Nhiên cũng ra cầu tình.
'Bổn vương nói sao thì làm vậy, không cần các ngươi cầu xin!' - Trì Ngạo Dịch lạnh lùng, quyết định của hắn dường như sẽ không thay đổi.
Ầm ầm....bên ngoài trời nổi sấm, tiếp theo là mưa như trút nước..
'Ta thay Thi Phàm!' - Khúc Huyễn Yên nãy giờ im lặng liền cất tiếng, thanh âm của nàng yếu ớt khi có khi không.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Khúc Huyễn Yên. Nàng nói cái gì? Nàng thay Thi Phàm? 50 đại bản này còn trốn không kịp mà nàng lại chịu thay người khác? Hơn nữa, miệng vết thương của nàng còn chưa khỏe hẳn....
'Tỷ, tỷ làm gì vậy?' - Trữ Thi Phàm cảm động, tỷ tỷ như thế nào cứ một lần rồi lại một lần vì nàng mà bị thương, chịu khổ? Nàng như thế nào luôn làm cho tỷ tỷ phiền não? Vì cái gì!
'Hoàng tẩu, làm sao người có thể nhận hình phạt nặng như vậy?' - Trì Ngạo Nhiên kinh ngạc hỏi, thật sự không hiểu nổi sao nàng có thể vì Thi Phàm mà làm được như vậy? Nói nàng ngốc hay nói nàng trọng tình cảm đây?
'Vương phi, người vừa bị thương không thể làm vậy' - Vu Nguyệt Dật nhíu mày, trong nội tâm không rõ tư vị gì, nàng rõ ràng ngốc nghếch đến nỗi vì muội muội mà thương tổn bản thân mình.
'Vì cái gì chứ?' - Trì Ngạo Dịch cũng có chút kinh ngạc, nàng rõ ràng có thể vì Trữ Thi Phàm mà làm vậy.
'Bởi vì Thi Phàm là muội muội của ta, bởi vì ta phải báo đáp phụ thân, bởi vì Thi Phàm là muội muội của ngươi' - Khúc Huyễn Yên nhìn chằm chằm Trì Ngạo Dịch một cách vô lực, cũng bởi vì những điều này mà nàng phải làm như vậy
'Ngươi nói cái gì?' - Trì Ngạo Dịch lạnh lùng nhìn Khúc Huyễn Yên, sao nàng biết Trữ Thi Phàm là muội muội của hắn?
'Thi Phàm là muội muội của ngươi' - Khúc Huyễn Yên lặp lại lần nữa.

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI Chương 37: Nguy cơ sinh tử

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI
Chương 37: Nguy cơ sinh tử

Edit: Yuki
" Đi gọi đại phu!" Trì Ngạo Nhiên xông đến rống lên với thị vệ, hoàng tẩu nhất định không có việc gì!
Khúc Huyễn Yên nằm yên tĩnh ở trên giường, sắc mặt tái nhợt dị thường so với vách tường trắng còn muốn tái nhợt hơn. Trên trán của nàng vì quá đau mà có chút mồ hôi. Y phục trên lồng ngực của nàng đã bị máu tươi phủ lên...Nàng thoạt nhìn giống như đã không còn trên nhân thế...
"Ô ô
tỷ đừng làm muội sợ có được không? Tỷ đừng làm muội sợ, muội van tỷ! Ô ô
tỷ, tỷ nhất định phải cố chịu đựng! Ô ô ô
~ đều tại muội! Đều tại muội!"-Trữ Thi Phàm ân hận ngồi xổm bên cạnh giường nắm chặt tay Khúc Huyễn Yên, đều tại nàng! Nếu không vì báo thù...Cuối cùng lại làm tỷ tỷ bị thương...
"Bây giờ ngươi biết sai sao lúc trước không nghĩ tới?"-Trì Ngạo Dịch lấy tay nâng cánh tay bị thương kia của mình lạnh lùng nói.
Trữ Thi Phàm không có phản bác vì đây rõ ràng là lỗi của nàng. Nàng chỉ có thể cầu nguyện trời cao đối xử với tỷ tỷ công bình chút ít...Nàng tình nguyện dùng mạng của mình đổi lấy mạng của tỷ tỷ.
"Hai vị đại phu đến rồi!"-Vu Nguyệt Dật kinh hỉ thông báo một tiếng.
Trữ Thi Phàm lau nước mắt liền tránh ra cho đại phu ngồi ở bên giường Khúc Huyễn Yên mà xem mạch.
Một vị đại phu khác liền xử lý miệng vết thương của Trì Ngạo Dịch trong khi hắn nhìn Khúc Huyễn Yên không chớp mắt, không ai biết hắn hiện tại đang nghĩ gì...
Đại phu đang xem mạch cho Khúc Huyễn Yên biểu lộ đột nhiên ngưng trọng, buông tay Khúc Huyễn Yên ra đi đến trước mặt Trì Ngạo Dịch bẩm: "Vương gia, miệng vết thương của Vương phi rất lớn, tựa hồ tiếp cận tim rất gần, hơn nữa chảy rất nhiều máu cho nên thật là nguy hiểm".
Trì Ngạo Dịch nheo mắt lạnh lùng nói: "Cái gì gọi là nguy hiểm?"
"Hồi Vương gia, nếu như Vương phi chịu đựng không quá ba ngày thì có lẽ sẽ...." Đại phu khó xử.
"Sẽ chết?" Trì Ngạo Dịch lạnh lùng tiếp lời đại phu.
Đại phu thành thật gật đầu.
"Vương gia, miệng vết thương đã băng bó xong" Đại phu kia nói xen vào.
"Ân, các ngươi phụ trách chữa trị Vương phi cho tốt, nếu như trị không hết thì bổn vương muốn đầu của các ngươi!" Lạnh lùng dứt lời, Trì Ngạo Dịch phất tay áo rời đi, ai cũng không rõ tâm tình hiện tại của hắn.
Các đại phu sợ hãi đứng tại chỗ, ai mà chưa nghe nói qua ngoan vương hung tàn này chứ! Nếu như trị không hết? Vị Vương phi này tám chín phần mười không lành....Nhưng bọn hắn lập tức kịp phản ứng ra khỏi phòng đi nấu thuốc...
"Tỷ tỷ! Bọn họ nói tỷ nếu như sống không quá ba ngày thì sẽ chết...Tỷ, tỷ tỉnh lại cho bọn hắn xem! Tỷ tỉnh lại cho bọn hắn thấy tỷ kiên cường thế nào! Tỷ...." Trữ Thi Phàm giống như mất trí chạy đến bên giường khóc lớn.
Trì Ngạo Nhiên cố nén đau lòng nhìn Khúc Huyễn Yên nằm trên giường, lòng thầm cầu nguyện "Hoàng tẩu, người nhất định không có việc gì!"

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI Chương 33: Thử Khúc Huyễn Yên

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI
Chương 33: Thử Khúc Huyễn Yên

Ba
một tiếng làm đánh thức Khúc Huyễn Yên đang ngủ say, nàng mơ mơ màng màng mở mắt ra thì thấy Trì Ngạo Dịch đóng cửa phòng rồi tiến đến gần nàng
“Vương gia?” Khúc Huyễn Yên kì quái gọi đã trễ thế này hắn như thế nào lại đến đây?
Trì Ngạo Dịch không nói lời nào chính là lập tức đi về phía nàng sau đó nằm đè lên nàng
Bị hắn áp đảo Khúc Huyễn Yên đầu tiên là sửng sốt sau đó là rối bời, nói: “Vương gia ... đừng”
“Cái gì?” Trì Ngạo Dịch kinh ngạc khi bị nàng cự tuyệt.
“Ngươi không phải ở chỗ Tịch Nhi sao? Đến chỗ của ta làm cái gì?”
Nghe khẩu khí của nàng giống như bất mãn Trì Ngạo Dịch trong lòng thấy thỏa mãn cười cười, sau đó cúi đầu nói bên tai nàng: “Khúc Huyễn Yên ngươi đang ghen?”
Khúc Huyễn Yên trừng mắt liếc hắn 1 cái nói: “Ai ghen tị?”
Khóe môi Trì Ngạo Dịch gợi lên nói: “Hay là Bổn Vương cũng làm cho ngươi mang thai đứa nhỏ của Bổn Vương không phải tốt lắm sao?”
“Ai thèm mang thai hài tử của ngươi?” Khúc Huyễn Yên không cười nói, nàng mới không cần bố thí như vậy đâu.
“Khúc Huyễn Yên ngươi đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng nhắc nhở, nữ nhân này cư nhiên lại không muốn? Chẳng lẽ mang hài tử của hắn sẽ khổ sở sao?
Hừ . Khúc Huyễn Yên xoay mặt đi không thèm nhìn hắn.
Trì Ngạo Dịch thấy nàng không có phản bác gì liền tức giận.
Xoạt ------- Xiêm y của nàng bị Trì Ngạo Dịch xé nát
(tên ngoan Vương này có sở thích xé quần áo hay sao vậy trời =_= lần nào cũng xé .. xé)
Ngoài phòng mưa tầm tã ....
Trong phòng tiếng thở gấp liên tục ... (xấu hổ
)
Lúc Khúc Huyễn Yên tỉnh lại thì Trì Ngạo Dịch đã sớm rời đi ... Mà Trữ Thi Phàm đã sớm ở trong phòng.
“Thi Phàm ngươi như thế nào mà sớm như vậy đã tới rồi?” Khúc Huyễn Yên cười hỏi, bình thường Thi Phàm không có tới sớm như vậy.
“Ah, nhàn rỗi quá cho nên mới tới sớm” Trữ Thi Phàm nói, kỳ thật nàng mới từ Ám Đàm trở về.
“Ngươi không ngủ sao?” Khúc Huyễn Yên hỏi hiện tại cũng vừa sáng, làm sao có thể nhàn rỗi đây?
“Ta, ta dậy rồi” Trữ Thi Phàm nói dối, nàng làm sao có thể cho tỷ tỷ biết cái giao dịch kia?
Nga
Khúc Huyễn Yên cũng không có phát hiện Trữ Thi Phàm mất tự nhiên
“Tỷ, tối hôm qua Vương gia ngủ lại đây sao?”
Ân , Khúc Huyễn Yên gật gật đầu, nhớ tới đêm qua mặt nàng có chút hơi hơi phiếm hồng, hắn .... hiện tại đối với nàng là ôn nhu ...
“Ha ha ... tỷ ta hỏi ngươi một vấn đề “
“ Ừh, hỏi đi”
“Ngươi ... rốt cuộc có thích Vương gia hay không?” Trữ Thi Phàm có chút ngượng ngùng khi hỏi.
“Ta ... thích” Khúc Huyễn Yên lần đầu tiên khẳng định như vậy. Trãi qua nhiều như vậy thân là xuyên không đến thời đại này, nàng đã biết nàng thích Trì Ngạo Dịch ...
“Cái gì ???” Trữ Thi Phàm kinh ngạc nói lớn ...
“Ta .. thích Vương gia” Khúc Huyễn Yên khẳng định lại một lần nữa.
“Tỷ ngươi thế nào ... Ngươi làm sao có thể thích hắn? Ngươi đã quên hắn đối với ngươi như thế nào rồi sao?” Trữ Thi Phàm kêu to, tỷ tỷ làm sao có thể thích tên ngoan Vương kia đây? Làm sao có thể chứ?
“Ta ... ta không biết tại sao lại như thế” Khúc Huyễn Yên kỳ quái nhìn Thi Phàm, sao nàng ấy lại có phản ứng kịch liệt như vậy?
“Tỷ, ngươi đã quên khi hắn cho ngươi trên danh nghĩa làm một Vương phi, sau đó ở thời điểm động phòng lại đem ngươi đuổi ra ngoài cửa cho ngươi quỳ một đêm dầm mưa gió, còn chính hắn lại ở trong phòng tiêu diêu!Sau đó là Nhị Sườn phi của hắn cũng không tôn trọng ngươi, khi ngươi có bệnh hắn còn vẫn trừng phạt ngươi giam vào đại lao! Hiện tại bắt ngươi là một Vương phi lại đi hầm dược ột cái Sườn phi! Tỷ ngươi không hận hắn sao? Tỷ , ngươi thế nào mà lại ngốc như vậy đi thích một người như hắn không biết quý trọng chứ?” Trữ Thi Phàm khó hiểu nói to, tỷ tỷ làm sao có thể thích mốt người nam nhân như vậy.
Khúc Huyễn Yên ngây ngẩn cả người, Thi Phàm như thế nào mà phản ứng lại gay gắt như vậy? Bất quá nàng nói rất đúng, những việc này đối với một nữ nhân mà nói là quá tàn nhẫn, nhưng như vậy đối với nàng cũng có thế nào đâu ... Nàng chính là chỉ thích hắn thôi không có mục đích gì khác.
“Tỷ ngươi thích hắn tới mức độ nào?” Trữ Thi Phàm bình tĩnh trở lại hỏi, chỉ cần không đến mức cùng sinh cùng tử là đc
Khúc Huyễn Yên lắc đầu nói: “Không biết” Nàng hiện tại cũng đang mơ màng không rõ bản thân mình thích hắn như thế nào, sao có thể trả lời Thi Phàm đây.
“Như vậy ...”
Trữ Thi Phàm còn chưa nói hết đã bị tiếng nói của Vu Nguyệt Dật cắt ngang: “Vương phi, Thi Phàm ngày kia chúng ta sẽ đi chơi, các ngươi đi cùng chứ?”
“Cùng? Có những ai?”
“Bốn người chúng ta” Trì Ngạo Nhiên vui vẻ cười nói.
“Vương gia hắn sẽ đồg í sao?”
“Không can hệ đến hắn có đồng ý hay không”
“Tốt lắm, ta sẽ đi, ta ở trong Vương phủ muốn mốc meo lên rồi” Khúc Huyễn Yên vui vẻ cười tươi.
“Ân ... Thi Phàm ngươi sẽ đi chứ?”
“Ta sẽ không đi ...” Trữ Thi Phàm nói nhỏ.
“Vì sao? Nàng không muốn đi sao?” Vu Nguyệt Dật khó hiểu, nàng không muốn đi? Vì sao? Chẵng lẽ ... có việc?
“Không vì sao cả, các ngươi cứ đi đi” Trữ Thi Phàm nói xong cuống quýt chạy đi ra ngoài.
Ba người bọn họ nghi hoặc nhìn Trữ Thi Phàm, hôm nay nàng làm sao vậy ....

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI Chương 32: Ám đàm

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI
Chương 32: Ám đàm

Xem tỷ tỷ đang ngủ, Trữ Thi Phàm cũng nên chuẩn bị kế hoạch … vượt tường ra khỏi Vương phủ bởi vì là buổi tối bọn thị vệ không nhiều như buổi snasg, nàng thoải mái ra khỏi Vương phủ…
Mật thất
“ Trà nhi cho ta cái gì là công đạo?” Một cái lão nam nhân ngồi ở trên nhìn Vương Trà nhi lạnh lùng hỏi.
“Tư Đồ lão gia, cái kia Tịch Nhi không biết dùng cái ma thuật gì cư nhiên mang thai đứa nhỏ của Vương gia” Trà nhi giải thích, trong lòng thực không yên nàng biết trước mắt nàng nam nhân này thực rất nguy hiểm.
“Nga? Vậy ngươi như thế nào lại không có mang thai?”Tư Đồ lão gia liếc mắt nhìn
“Gần đây Vương gia vẫn là ở chỗ Vương phi cùng Lương Tịch Nhi kia, căn bản là không chạm vào ta” Vương Trà Nhi cẩn thận nói.
“Phải không?vậy ngươi không có biện pháp nào sao?” Tư Đồ lão gia cười hỏi.
“Trà Nhi không biết thỉnh Tư Đồ lão gia chỉ điểm” Vương Trà Nhi cúi đầu nói.
“Lương Tịch nhi không phải mang thai sao?”
“Là nàng mang thai”
“Kia Vương gia không phải làm cho tân Vương phi hầm dược sao?” Tư Đồ giảo hoạt hỏi.
“Phải ..” Trà Nhi tiếp tục trả lời sau đó lập tức phản ứng lại nói: “Tư Đồ lão gia ý ngài có phải …”
“Nếu thành ngươi sẽ có lợi” Tư Đồ lão gia cười nói.
“Trà Nhi đa tạ Tư Đồ lão gia chỉ điểm” Vương Trà Nhi cung kính nói.
“Ân, đi xuống lĩnh thưởng đi” Tư Đồ gật đầu phân phó, Vương Trà Nhi liền đi xuống.
“Lão gia Trữ Thi Phàm cầu kiến” một cái Thị vệ hướng Tư Đồ bẩm báo.
“Để cho nàng đi vào”
Trữ Thi Phàm đi vào nơi này đen đen nhưng là đồ dùng chỉnh tề
“Trữ tiểu thư lần này tới là có tin tức gì muốn nói cho ta biết sao?” Tư Đồ cầm chén trà ngồi hỏi.
“Là có tin tức” Trữ Thi Phàm thản nhiên nói
“Nga . là tin tức gì?” Tư Đồ cười nói
“Tin tức tốt”
“Nói đi”
“Ta quyết định giúp ngươi” Trữ Thi Phàm đã quyết định

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI Chương 28: Hoảng hốt

NGOAN VƯƠNG KỸ PHI
Chương 28: Hoảng hốt

Edit: Mèo con ghét ăn cá
Đến giữa trưa … Khúc Huyễn Yên thân thể đau nhức cùng mệt mỏi ngồi dậy, trong người cảm giác như rỗng tuếch, nàng than nhẹ một tiếng rồi mặc quần áo xuống giường …
Thi Phàm đã đi được thời gian dài như vậy rồi như thế nào vẫn chưa trở lại ? nga cũng đúng cho dù trở lại cửa đóng cũng không dám xông vào bởi vì Thi Phàm biết là Trì Ngạo Dịch đang ở đây.
Thùng thùng thùng … có tiếng gõ cửa
“Vào đi” Khúc Huyễn Yên nói.
Cửa cũng không có mở, Khúc Huyễn Yên đành phải nhắc lại : “vào đi”.
Cửa mở chậm chậm, người vào là Trữ Thi Phàm nàng đi cúi đầu như tiểu hai tử làm sai chuyện gì, trong tay cầm kẹo hồ lô giơ lên trước mặt Khúc Huyễn Yên có chút khẩn trương nói: “tỷ tỷ, kẹo hồ lô”.
Khúc Huyễn Yên tiếp nhận kẹo hồ lô kỳ quái nhìn Thi Phàm hỏi: “ngươi làm sao vậy?không thoải mái sao?”
“Không , không có tỷ ngươi nhanh ăn đi !” Thi Phàm lắp bắp nói
“Nga, không được có phải hay không có người khi dễ ngươi?” Khúc Huyễn Yên xem nàng ấp úng bộ dáng trong long không biết tại sao lại có một loại cảm giác kỳ quái.
“Thật sự không có, tỷ ăn đi” Trữ Thi Phàm tránh né câu hỏi của nàng.
Khúc Huyễn Yên xem nàng chính là không chịu nói đành phải cười một cái ăn xong kẹo hồ lô.Kẹo hồ lô cho nàng một loại cảm giác quen thuộc như ở Cổ Xích , thời điểm này nàng thường xuyên kêu hạ nhân đi mua về để ăn.
“Đúng rồi , Thi Phàm ngươi trở về khi nào?” Khúc Huyễn Yên đột nhiên hỏi, không phải là Thi Phàm đã phải đợi thật lâu chứ ?
“Ta …ta …ta đã sớm trở lại” Trữ Thi Phàm ấp úng nói,, bất giác nắm chặt tay kỳ thật là nàng đang nói dối, nàng mới vừa trở về mà thôi, nàng không biết là làm như vậy có đúng hay không nhưng chính là nàng oán ….
“Phải không? Kia thực xin lỗi đã để cho ngươi chờ lâu” Khúc Huyễn Yên thấy thật có lỗi, tất cả đều do Trì Ngạo Dịch cứ cùng nàng … Mới khiển cho Thi Phàm chờ lâu như vậy.
“Ngươi là đang làm cái gì sao?” Trữ Thi Phàm nghe lời của nàng như là đang có việc, đành phải mượn chủ để này để hướng sang.
“Ách? … không có gì”. Khúc Huyễn Yên có chút đỏ mặt cúi đầu lần đầu tiên nàng có loại cảm giác này không biết là vì sao nghĩ tới nàng cùng Trì Ngạo Dịch ở cùng một chỗ này làm “chuyện tốt” nàng sẽ không biết xấu hổ.
Trữ Thi Phàm xem mặt tỷ tỷ đỏ bộng dáng là biết chuyện gì sảy ra liền hỏi: “tỷ ngươi thích Vương gia sao?”
“? Đương nhiên không thích” Khúc Huyễn Yên nói lời trái với lương tâm, nàng kỳ thật không thích Trì Ngạo Dịch chính là có một chút cảm giác mà thôi,
“Thật sự?” Trữ Thi Phàm lại một lần nữa xác định
“Ân” Khúc Huyễn Yên xác định gật đầu(chính là nàng không biết nàng đã xác định chắc chắn cấp cho Trì Ngạo Dịch rước lấy một cái họa sát thân !!!! ~.~)
“Nga ! vậy là tốt rồi” Trữ Thi Phàm thở phào nhẹ nhõm
“Cái gì tốt?” Khúc Huyễn Yên xem nàng dáng bộ kỳ quái hỏi.
“Không có gì” Trữ Thi Phàm miễn cưỡng cười trả lời.
“ Ngươi ăn một cái” Khúc Huyễn Yên không để ý nữa liền cười đem kẹo hồ lo đặt trước mặt Trữ Thi Phàm mời nàng ăn.
“Ân” Trữ Thi Phàm cắn xuống dưới một cái kẹo hồ lô.
Ha ha …. Khúc Huyễn Yên vui vẻ cười ….
Càng nàng cùng nhau cười vui vẻ …. Chính là không biết … tiếng cười này còn có thể duy trì được bao lâu ….