-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI
Q.1 - Chương 16: Lăng Không, ta đưa ngươi lên giường đi nghỉ ngơi

Bộ dáng say rượi của Tiêu Trúc, thần trí đã bay ra thật xa, đầu trọc tựa trên vai của nàng, lẩm bẩm nói lời say.
"Hì hì, võ công của ngươi cao như vậy, nếu ngươi giúp ta, nhiệm vụ mà sư phụ nhắn nhủ, nhất định rất nhanh sẽ có thể hoàn thành." Nàng theo thói quen đem rượi lên môi, sau khi uống mấy ngụm lớn, môi đỏ mọng ướt át kiều diễm tới tới bên lỗ tai hắn, hơi thở thơm như hoa lan, "Tiêu Trúc, ta giống như ngươi, hơi say rồi, thậm chí quên đi đương nào rồi."
Hắn đứng lên, xiêu xiêu vẹo vẹo, mình đứng không vững, còn đỡ nàng, ""Lăng Không, ta đưa ngươi lên giường đi nghỉ ngơi, ợ~"
Vì vậy, hai người liền ôm thành đoàn, đi đường vòng cung đi vào trong.
Thân thể nàng càng ngày càng nặng, mới đi mấy bước, đã hoàn toàn không có cách nào khống chế.
Hô hấp của nàng rất trầm trọng, mỗi một cái, giống như dùng hết hơi sức toàn thân.
Tiêu Trúc đứng thẳng người, một cánh tay cầm lấy nàng, bất động tại chỗ , lẳng lặng nhìn.
Rốt cuộc xác định là nàng đã say, dưới ánh trăng, ánh mắt hắn bỗng nhiên chuyển đổi, thâm thúy không đáy, nơi nào còn có một tia vẻ mặt ngây thơ.
Bế ngang Lăng Không, Tiêu Trúc bước nhanh đi tới bên giường, nhẹ nhàng để nàng xuống, nhỏ giọng thì thầm, "Lăng Không, ngươi cứ như vậy tin tưởng ta sao? Mặc kệ như thế nào, ta là nam nhân thứ thiệt nha, ngươi sẽ không sợ. . ."
Hắn vuốt nhẹ gò má trắng nõn của nàng, từng phát từng phát, yêu thích không buông tay.
Tư thế ngủ của nàng không thoải mái, lầu bầu một tiếng, men theo phương hướng của nhiệt độ, lại gần bên hắn, nở ra một nụ cười an tâm.
"Nếu là bây giờ ngươi buông ta ra, ta liền làm quân tử." Cúi người, Tiêu Trúc nói bên tai nàng, dịu dàng hứa hẹn.

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI
Q.1 - Chương 15: Ăn thịt uống rượu, không cố kỵ gì

Một vò không đủ, lại muốn một vò, còn chưa đủ, gọi liên tiếp tên tiểu nhị kia.
Nàng chỉ nhớ tâm tình rất tốt, cùng Tiêu Trúc nói năng lộn xộn, sau đó hai người giống như đứa bé, cười không ngừng.
Đã lâu không có tâm tình tự tại buông lỏng được như này.
Tuân theo sư mệnh, một mình xông vào giang hồ, kẻ địch của nàng nhiều, bằng hữu ít, một người cô đơn, vào nam ra bắc, cuộc sống trôi qua bừa bãi, cô độc.
Tiêu Trúc cứu nàng.
Còn không ngại phiền toái, hao phí công lực, giúp nàng chữa thương, nhân tiện tăng lên công lực cho nàng.
Không có mục đích, không cần nàng hồi báo.
Hắn quả thực là tiểu hòa thượng khả ái nhất trên đời này.
Mặc dù hắn rất biết phạm giới, ăn thịt uống rượu, không cố kỵ gì.
Chỉ là vậy thì thế nào đây?
Hắn chỉ không đè nén tính tình chân thực thôi, so với các người kia mang tầng tầng mặt nạ giả, nói dối còn ình là quân tử, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Nàng không hỏi thân phận chân thật của hắn, hắn cũng không bức nàng nói ra bí mật đáy lòng, có món ngon, rượi ngon, hai người đã vô cùng thỏa mãn.
Sau canh ba, trong quán dần dần bình tĩnh lại, ngọn đèn dầu từng chiếc từng chiếc bị dập tắt, chỉ còn lại 'mảnh trăng' treo ngoài ban đêm, xinh đẹp giống như cái khay bạc.
"Tiêu Trúc, về sau ngươi phải ngoan ngoãn nghe theo lời của ta, không cho khi dễ ta, càng không thể giống người xấu, tới tìm ta gây phiền toái, nếu không ta liền đi núi Thiếu Thất tìm sư phụ của ngươi, nói cho ông ta biết, ngươi uống rượu, ăn thịt, còn dám giết người, hắc hắc, phạm luật nhiều như vậy, lúc đó ngươi thảm là chắc." Đầu và lưỡi của nàng đều lớn rồi, con ngươi trong sáng híp lại thành một đường, một cánh tay cong, nâng cằm, nhìn Tiêu Trúc cười khúc khích.
"Lăng Không, ta sẽ một mực bảo vệ ngươi, ai khi dễ ngươi, ta giúp ngươi đánh hắn, ngươi nghĩ khi dễ người nào, ta còn giúp ngươi đánh hắn, đến lúc đó, thiên hạ tuy lớn, lại chỉ cho phép ngươi hoành hành ngang ngược, bộ dáng kia, nhất định rất tốt đẹp, có đúng hay không?"

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI
Q.1 - Chương 14: Bạn rượu là một hòa thượng

"Rượu thịt xuyên tràng qua, Phật tổ trong lòng lưu. . ." Hắn cãi lại, nhấn rõ từng chữ, dù sao cũng bị phát hiện, định ăn vài hớp, ưm, thơm quá nha, "Lúc ở trong núi, các sư phụ quản rất chặt, muốn ăn ngon, phải kiếm cớ đi ra ngoài....''
Mộ Lăng Không im lặng.
Môi mấp máy. Thật lâu không nói nên lời.
"Ách ngươi có thể ăn, vậy thì ăn đi." Đổi lại bàn, nàng gắp thức ăn lần nữa, lần này không có rau cải đậu hũ ...tất cả đều là gà quay, vịt nướng, thịt bò kho tương, khiến mặt hắn hớn hở, thỏa mãn vô cùng.
"Nếu như có một bình rượi, vậy là chuyện mỹ diệu cực kỳ thỏa mãn." Hắn mấp máy môi, cực kỳ tiếc hận.
Nàng không tự chủ nuốt xuống nước miếng, bị lời hắn nói gợi lên côn trùng tham lam, dù sao bốn bề vắng lặng, nhẹ nhàng đến gần, nhỏ giọng, "Ta cho người đưa một vò tới đây, mỗi người một nửa, như thế nào?"
Hắn vui vẻ vỗ bắp đùi, "Thật tốt quá, tiểu nạp đang có ý đó, Lăng Không, ngươi thật là thân thiết cũng. . . Ặc, thân thể của ngươi chịu đựng được sao? Dù sao mới khỏi xong, không thích hợp uống rượi."
"Một mình ngươi cũng có thể uống..., tại sao ta không thể uống! !" Liếc hắn một cái, nàng quyết định chủ ý, đứng lên, đi tới cạnh cửa, hô to tên tuổi tiểu nhị.
Không lâu lắm, có người đạp bước lạo xạo đi lên, đáp lại sự phân phó, đưa lên một vò Trần Nhưỡng.
Mộ Lăng Không ôm vào , Tiêu Trúc đã sớm nhịn không được, đi theo phía sau nàng, "Rượu này rất nặng, để cho ta ôm đi, Lăng Không, ngươi tới bên cạnh bàn chờ là tốt rồi."
Uống rượu, không phải là lần đầu tiên của nàng.
Nhưng bạn rượu là một hòa thượng, là việc xưa này chưa từng thấy, hai người đầu tiên là giả mù sa mưa, đầu tiên uống tí rượi, sau lại chưa nghiền, đổi thành ly trà, vò rượi đã vơi phân nửa.

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI
Q.1 - Chương 13: Chặn lại cái miệng nhỏ nhắn lảm nhảm của hắn

Những điều này làm nổi bật lên tính cách đáng quý của hắn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của nàng không tự chủ được nhu hòa mấy phần, "Thương thế của ta đã tốt lắm rồi, mấy ngày nay thật sự làm phiền toái tâm tư của ngươi, về sau không cần nữa, ta tự mình có thể."
Môi hắn hiện lên ý cười, "Không cần khách khí như vậy nha, một cái nhấc tay thôi mà. Đúng rồi, Lăng Không, kế tiếp ngươi có tính toán gì ?"
"Không phải ngươi có chuyện muốn đi Đại Đô sao? Ta đưa ngươi đi, sau đó, đi Tứ Xuyên." Có qua có lại mới toại lòng nhau, nàng không phải cam nguyện thua thiệt, Hồng môn tới chọc nàng trước,
nên suy tính đến hậu quả.
"Ngươi dẫn ta đi Đại Đô? Thật sự quá tốt, thật ra thì tiểu nạp còn đang nghĩ phải làm sao thuyết phục được ngươi." Tiêu Trúc xem ra rất hưng phấn, xoa xoa bàn tay, vỗ đùi, :"Lăng Không, ngươi yên tâm, có tiểu nạp ở đây, tuyệt đối không cho người khác khi dễ ngươi, đọn đường này, ta sẽ chăm sóc ngươi thật tốt, đến Đại Đô, sẽ trẻ nên trắng trẻo mập mạp...."
Một nắm cơm lại xuất hiện, chặn lại cái miệng nhỏ nhắn đang lảm nhảm của hắn.
Hắn không hiểu nhìn nàng, không tiếng động ở hỏi thăm.
"Ta đói rồi, nhanh ăn cơm đi, tuổi ngươi còn nhỏ, dù võ công tốt, cũng là ta chăm sóc ngươi mới đúng." Mộ Lăng Không thở dài mấy lần, gắp không ngừng, đem thức ăn bầy tới trước mặt hắn, thức ăn cùng núi nhỏ cao như nhau.
Mặt hắn cười cong cong, ôm lấy chén cơm, ăn mãnh liệt mấy miếng to, mày râm của hắn nhếch lên, thấy nàng không chú ý tới mình, vì vậy yên tâm to gan đem đũa mò đến đĩa sườn kho gần đấy....
"Tiêu Trúc, ngươi là hòa thượng, ăn thịt không phạm giới sao?" Mộ Lăng Không cười như không cười, mắt sáng nhìn hắn, đem cục thịt nhét vào miệng, hài lòng ăn liên tục.

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI
Q.1 - Chương 12: Thay da đổi thịt

Mấy ngày chung đụng, nàng đã sớm thăm dò được tính tình của Tiêu Trúc, vừa ôn hòa, lại thiện lương, là một đứa bé ngoan hiếm có.
Ặc, trừ vẻ thích giả trang đại nhân, bắt bẻ không ra được tật xấu khác.
Ở trong núi lâu ngày, còn chưa học được gian trá, thái độ làm người, cùng với người lão luyện vào giang hồ đã lâu hoàn toàn có một sự khác biệt rõ rệt.
Cái này cùng võ công cao thấp không có quan hệ.
Tiêu Trúc thuần phác, làm Lăng Không cảm thấy an toàn.
Bất tri bất giác, cũng buông xuống đề phòng, coi hắn là bạn cùng lứa tuổi, nhỏ hơn so với tuổi đời của mình.
Chỉ là cái loại bạn chơi đơn thuần thôi, không có quan hệ cùng giang hồ chính phi thị phi .
Hắn có thể làm bằng hữu, vì vậy nàng không để ý cho hắn thấy chính mình.
Khóe miệng của hắn cười hắc hắc, "ăn cơm nhanh lên, bụng kêu óc óc đã lâu rồi, đợi lát nữa, còn phải giúp ngươi chữa thương đấy."
Mấy ngày nay, hắn thủy chung kiên trì hao phí công lực giúp nàng đả thông kinh mạch, mới chữa hết vết thương, ngay cả vết thương cũ mấy năm nay cũng bị chữa trị rất tốt, trải qua sự việc này, có thể tưởng tượng, võ công của nàng lại muốn lên một bậc thang mới, bời vì tiểu hòa thượng đơn thuần này không sợ phiền toái, còn 'thuận tay' giúp nàng giải khai hai mạch Nhâm Đốc, làm nàng như thay da đổi thịt, được lợi ích vô cùng.
Gặp phải cao nhân, tiến tới sự việc công lực được tăng, cùng với xác suất trời sập cũng không khác biệt lắm.
Dù sao cũng coi như là cao nhân thật sự có thể làm được, ngoại trừ thân thích và bạn thân, dưới tình huống bình thường, cũng không có ai vui vẻ hao phí nội lực đi toàn thành cho người khác.