-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM Chương 18: Đằng Tiên Sinh, Tôi Không Phải Gái Bán Dâm

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM
Chương 18: Đằng Tiên Sinh, Tôi Không Phải Gái Bán Dâm

Editor: ChiMy
"Lương tiểu thư, đến rồi, mời xuống xe." Nam Cung Thần rất lịch sự mở cửa xe, tươi cười rạng rỡ nhìn Lương Chân Chân ngồi bất động ở bên trong.die»ndٿanl«equ»yd«on
Cô gái này, nên tiếp đãi chu đáo, không thể đắc tội được.
Nhìn mấy chữ khách sạn Đế Hào Tư to lớn rực rỡ, Lương Chân Chân hoảng hốt, chỉ qua hai mươi bốn giờ, cô lại tới đây.
****
Bên trong phòng 5818, Đằng Cận Tư giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, bắt đầu nóng nảy không yên, đã qua nửa tiếng, Nam Cung Thần còn chưa đưa người đến, xem ra gần đây quá buông thả cậu ta rồi !
Hiệu suất làm việc càng ngày càng thấp!
Châm một điếu thuốc, hít mạnh một hơi, đúng là gặp quỷ! Sao trong đầu óc anh tất cả đều là bóng dáng của cô gái nhỏ đó, phía dưới vốn đã trở lại bình thường giờ phút này lại phục hồi, làm cho anh phát điên!
"Cốc cốc cốc" tiếng gõ cửa truyền đến,die»ndٿanl«equ»yd«on Đằng Cận Tư trầm mặt nhả ra ngụm khói, "Vào đi."
Ngoài cửa Nam Cung Thần rất biết điều đẩy Lương Chân Chân núp ở một bên vào, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, đi chỗ khác.
Trong phút chốc, không khí lập tức yên tĩnh lại, ánh đèn lờ mờ và khói mù lượn lờ bên trong phòng khiến Lương Chân Chân không thích ứng được, lấy tay bịt mũi đứng bất động ở một bên.
"Tới đây!" Đằng Cận Tư rất phiền não, tại sao cô gái này không thể giống như người phụ nữ vừa rồi biểu diễn ở trên giường cho anh nhìn? Khơi lên ham muốn của anh?
Bày đặt đứng ở đó giống như con cá khô giả vờ thuần khiết!die»ndٿanl«equ»yd«on
"Đằng tiên sinh, tôi không phải gái bán dâm." Hai tay Lương Chân Chân nắm chặt khung cửa, cô bị đưa đến đây không phải là tự nguyện, nhưng lên giường, cô tuyệt đối không làm!
"Không bán? Không phải tối hôm qua còn ôm bắp đùi của tôi cầu xin tôi mua sao, đừng có ở trước mặt tôi ra vẻ từ chối lại mời gọi!" Giọng nói của Đằng Cận Tư lạnh thấu xương, nét mặt cực kì hung ác.
"Tôi chỉ cầu xin anh mua tôi một đêm." Lương Chân Chân bị dọa sợ, giọng nói nghẹn ngào, nhưng cô vẫn nắm chặt lấy khung cửa, đem vật này thành cọng cỏ cứu mạng duy nhất.
"Qua đây!" Đằng Cận Tư cầm cái ly bên cạnh lên rồi hung hăng quăng xuống mặt đất, bộ dạng lạnh lùng giống như ác quỷ địa ngục.die»ndٿanl«equ»yd«on
"Tôi không muốn, giao dịch của chúng ta đã kết thúc." Lương Chân Chân run rẩy nức nở nói, cô rất hối hận tại sao tối hôm qua mình lại tìm một người đàn ông nguy hiểm như vậy, vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng không ai dám đến gần, con ngươi đen láy lộ ra khí lạnh, khẽ ngước mắt là có thể giết người trong vô hình.
Cho tới bây giờ Đằng Cận Tư chưa gặp qua ai dám cãi lời của anh như vậy, từ nhỏ đến lớn, ai cũng đặt anh ở trung tâm,die»ndٿanl«equ»yd«on con mồi anh nhìn trúng có thể chạy thoát được sao?
Vẻ mặt âm trầm từng bước từng bước đi về phía cô gái đang run lẩy bẩy vịn chặt khung cửa, một đấm đánh tới.die»ndٿanl«equ»yd«on
"Rầm" một tiếng vang thật lớn, khung cửa lõm xuống một nửa, trong nháy mắt chất lỏng đỏ tươi chảy xuống hoà lẫn với những mảnh gỗ vụn ——
Lương Chân Chân sợ đến tê liệt ngã xuống đất,die»ndٿanl«equ»yd«on cơ thể càng run dữ dội, cô cảm thấy người đàn ông này lúc nào cũng có thể sẽ đánh mình, đến lúc đó nhất định sẽ bị mất mạng.
Đằng Cận Tư kéo Lương Chân Chân đang ngồi dưới đất lên, động tác thô lỗ cởi sạch đồ của cô, đặt cô dựa vào cánh cửa, không có bất kỳ màn dạo đầu nào trực tiếp tiến vào.
"Á!" Lương Chân Chân không thuận theo thét lên, nước mắt theo khóe mắt rơi xuống, die»ndٿanl«equ»yd«oncảm giác đau đớn như bị xé nứt ra làm cho cô sắp không chịu nổi.

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM Chương 16: Bị Lừa

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM
Chương 16: Bị Lừa

Editor: ChiMy
Trong chốc lát, chiếc xe lao ra ngoài như tên bắn. Nam Cung Thần vừa lái xe vừa gọi điện sai người điều tra xem Lương Chân Chân đang ở đâu. Biết được là cô đang ở đại học F, lập tức chạy về hướng mục tiêu.DiễnđànLêQuýĐôn.
12 giờ đêm, hầu như trong sân trường không một bóng người, Nam Cung Thần lấy điện thoại ra bắt đầu bấm số.
Con mẹ nó! Tắt máy!!!!!DiễnđànLêQuýĐôn.
Thật may là anh có số của ký túc xá. Anh bấm một loạt số, nghe, tốt rồi, có người nghe.
“Ai vậy? Không để ý hay đầu óc có vấn đề thế? Khuya khoắt không ngủ được lại gọi điện thoại làm phiền người khác! Có bệnh thì về bệnh viện mà phát điên đi, đừng có mỗi buổi tối nào cũng gọi điện đến đây để bà đây nghe. Nếu bà biết là thằng nào, xem bà đây lột da rồi cắt tiểu JJ của nó cho chó ăn.” Cát Xuyến không chút khách khí từ trên giường bò dậy mắng xối xả.
Phòng ký túc của các cô liên tiếp 5 đêm rồi, đêm nào cũng bị khủng bố điện thoại, còn hết lần này đến lần khác chọn đúng 12 giờ đêm vắng người nữa chứ. Thử hỏi có ai không phiền lòng được cơ chứ? Trước đây mấy lần đều là vừa nhấc máy đã bị cúp mất, lần này vất vả chờ mãi mới có một lần không cúp, phải mắng cho thật đã mới được. Cho nó biết nữ sinh bây giờ cũng không dễ trêu chọc!
Nam Cung Thần hoàn toàn bối rối, anh thực hoài nghi có phải mình gọi nhầm số đến bệnh viện tâm thần hay không? Trùng hợp bị một bác gái tâm thần thác loạn mất cân đối bắt máy, sau đó sinh ra phản ứng, bệnh chó điên phát tác.
Không đợi anh mở miệng nói chuyện, đầu dây bên kia “cụp” một cái, dập điện thoại.
Con mẹ nó! Anh không muốn chơi trò này đâu nhé! Nhìn thấy từng giây từng phút trôi qua, nếu không nhanh chóng tìm được Lương Chân Chân, đoán chừng ngày mai Đằng thiếu sẽ đưa anh đến trại tị nạn ở Châu Phi mấtDiễnđànLêQuýĐôn..
~Xem ra, anh chỉ có thể sử dụng chiêu sát thủ cuối cùng thôi.
Năm phút sau, phòng ký túc 520 bị một trận gõ cửa dồn dập đánh thức, Cát Xuyến và Tiết Giai Ny đồng thời từ trên giường ngồi dậy, phiền não nắm tóc, hơn nửa đêm, là ai không biết tốt xấu gõ cửa đây? Có chuyện thì ngày mai nói sẽ chết sao?
“Mở cửa, dì trông coi ký túc đây,DiễnđànLêQuýĐôn. gọi Lương Chân Chân đi ra ngoài này nhanh lên đi, bệnh viện bên kia xảy ra chuyện rồi, gọi cô ấy nhanh lên đi.” Phía ngoài, giọng nói vô cùng chân thật.
Cát Xuyến và Tiết Giai Ny hai mặt nhìn nhau. Bệnh viện xảy ra chuyện? Chẳng lẽ là dì Diệp?
Vốn Lương Chân Chân vẫn trốn trong chăn, nghe lời này, lập tức lật chăn lên chuẩn bị xuống giường. Mẹ Diệp đã xảy ra chuyện? Không phải nói là phẫu thuật thành công sao? Làm sao có thể....
Trong đầu cô đang vô cùng loạn, căn bản không cách nào suy nghĩ sự việc như bình thường, quên mất không gọi điện cho bệnh viện xác nhận, thế cho nên bị con hồ ly giảo hoạt Nam Cung Thần lừa đi rồi.
“Chân Chân, tớ đi với cậu, cậu như thế tớ rất lo lắng.” Tiết Giai Ny nhanh chóng xuống giường chuẩn bị để cùng đến bệnh viện với bạn tốt. Cô biết tầm quan trọng của dì Diệp trong lòng Chân Chân, nên đến bệnh viện là việc không thể tránh được.DiễnđànLêQuýĐôn.
“Hơn nửa đêm rồi còn ra ngoài làm gì? Để xảy ra chuyện thì biết tìm ai chịu trách nhiệm đây? Lương Chân Chân có người tới đón, còn cô thì cứ việc ngủ của cô đi.” Dì trông ký túc không vui nói.
Tiết Giai Ny tự động hiểu là Diệp Thành Huân đang chờ ở dưới lầu, ngay sau đó thì không nói gì nữa. Cô thật đúng là không muốn nhìn thấy vị họ Diệp kia , nhất là anh lại còn động tay động chân tát Chân Chân một cái, theo tính tình của cô, thật muốn trả lại cho anh 2 cái tát thật mạnh.
“Giai Ny, tớ đi một mình cũng được” Lương Chân Chân nói, cô cũng đem “người tới đón” trong miệng dì trông ký túc thành anh trai.DiễnđànLêQuýĐôn.
Vậy mà, khi nhìn thấy con người đang tà ý dựa vào thân xe kia, cô ngây ngẩn cả người.

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM Chương 15: Lập Tức, Lập Tức Đưa Cô Đến Phòng 5818 Cho Tôi!

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM
Chương 15: Lập Tức, Lập Tức Đưa Cô Đến Phòng 5818 Cho Tôi!

Editor: ChiMy
Người phụ nữ quyến rũ giương môi, cặp chân nhanh chóng leo lên hông cường tráng của người đàn ông, càn rỡ nâng mông —
"Phịch!" Một tiếng vang thật lớn, cả cơ thể không mảnh vải của người phụ nữ bị ném xuống đất thật mạnh.
Cô không hiểu nên ngẩng đầu lên, vừa rồi tất cả đều đang tốt đẹp, mình cũng cảm thấy nơi đó của Đằng thiếu cứng rắn, vận sức chờ phát động.
—— Nhưng trong nháy mắt, mặt mũi Đằng thiếu tái nhợt ném cô từ trên giường xuống, không chút lưu tình, giống như ném một thứ rác rưởi không cần thiết, ánh mắt lạnh như băng khiến cô không rét mà run.
"Đằng thiếu, Nhu Nhi làm cậu tức giận sao?" Phương Y Nhu yếu ớt hỏi, hôm nay cô phải tốn rất nhiều tiền mới được leo lên giường của Đằng thiếu, cứ như vậy mà đi, quả thật rất không cam tâm!
"Cút!" Sắc mặt Đằng Cận Tư âm trầm đến dọa người, nắm chặt quả đấm giống như tùy lúc sẽ vung tới, Phương Y Nhu sợ tới mức run lẩy bẩy, liền cút ra khỏi cửa.
Trong lòng âm thầm suy nghĩ: chẳng lẽ Đằng thiếu thật sự bất lực? Như thế còn . . . . . có thể chịu được? Đàn ông ưu tú như vậy sao phương diện kia lại không được? Nam Cung Thần lại dám chơi cô! Muốn chết sao!
Trong bóng tối Đằng Cận Tư chợt đấm một quyền lên tủ đầu giường, "Rầm" một tiếng vang thật lớn, nứt ra.
Đáng chết! Anh cư nhiên không làm được loại chuyện đó với những người phụ nữ khác! Ngược lại còn khiến anh thấy ghê tởm! Thật là con mẹ nó gặp quỷ!
Lấy điện thoại ra bấm số của Nam Cung Thần, dục hỏa đã bị khơi dậy, phải tìm người dập tắt mới được! Mà cô gái kia, không thể nghi ngờ là lựa chọn thích hợp nhất!
*****
"Thần, nhanh một chút! Người ta thật là muốn. . . . . ." Một người đẹp hấp dẫn nâng ông dùng sức cọ lên phần dưới của người đàn ông, phát ra thanh âm quyến rũ.
"Bảo bối ngoan ~~ anh lập tức khiến cho em thoải mái." Người đàn ông cười tà, chuyển động mãnh liệt hơn.
Nhưng tiếng chuông đoạt mệnh chợt vang lên khiến anh ngừng động tác lại, bởi vì đây là điện thoại của BOSS lớn, nếu anh dám không nghe, kết quả nhất định là: lôi ra —— đánh chết!
Vì vậy, Nam Cung Thần đang "này nọ í é í é" với bạn gái vô cùng oán giận nhấn nút trả lời, trong lòng thầm nghĩ: Lúc này không phải cậu chủ nên ở trên giường với Phương Y Nhu, Phương đại tiểu thư “mây mưa thất thường” ư? Sao có thể gọi điện ình đây?
"Lập tức, lập tức mang cô gái kia đến phòng 5818 cho tôi!" Sau đó chính là tiếng "Tút tút tút", nếu không phải xác định đây là điện thoại của Đằng thiếu, anh sẽ hoài nghi người nọ là bị bệnh thần kinh!
"Tôi thật là đáng thương mà! Hơn nửa đêm bảo tôi đi đâu tìm người đây! Đây rõ ràng là muốn giết người mà! Ban ngày nhìn thấy thì làm như không thấy, buổi tối không thấy thì lại muốn tìm, có kiểu giày vò người thế này sao?"
Mặt Nam Cung Thần như đưa đám, không ngừng lầm bầm. Cô gái kia thấy người đàn ông sắp rút lui, xoay mạnh một cái liền ngồi cưỡi ở trên người đàn ông, chuẩn bị chuyển động lên xuống, liền bị đẩy ngã sang một bên.
"Cô có bệnh sao! Ai cho phép cô cưỡi lên người ông đây! Cô cho rằng ông đây là loại đàn ông tùy tiện cho cô cưỡi à! Cút ngay!" Nam Cung Thần hầm hừ, một cước đá văng cô gái trên người, đứng dậy mặc quần áo.
Trên mặt viết mấy chữ to: bây giờ ông đây rất khó chịu, sau đó đùng đùng nổi giận đá cửa đi ra.
Người phụ nữ ngã ngửa trên giường nhổ một cái về phía bóng lưng vừa biến mất: anh mới có bệnh! Cả nhà anh đều có bệnh! Cũng chỉ là đàn ông thôi! Lần sau để bà đây gặp được đánh cho ngất xỉu sau đó cường bạo anh! Xem anh còn chảnh cái gì!
Ngồi trên xe, Nam Cung Thần nhảy mũi một cái, kỳ lạ sờ sờ lỗ mũi, đạp chân ga, lên đường.
------------------

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM Chương 14: Có Lương Tâm Hay Không?

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM
Chương 14: Có Lương Tâm Hay Không?

Editor: ChiMy
"Tìm ai? Lương Chân Chân sao?" Cát Xuyến vô cùng xấu hổ, chỉ hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, không biết làm sao, xoay người chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh khóa cửa lại không ra ngoài nữa.
Tiết Giai Ny và Tần Duyệt nhìn thấy hành động không bình thường của cô ấy, không nhịn được che miệng cười trộm, giọng nói thật ngọt ngào khi phát ra hai chữ "Đồ quỷ " vừa rồi đoán chừng làm người ta nổi hết da gà, ha ha ha ha. . . . . .
"Cười cái gì! Hai người mau nghe điện thoại đi!" Cát Xuyến lộ ra nửa cái đầu, nghiến răng nói ra, cô chỉ dịu dàng đối với một người, đó chính là người bạn trai cô quen ba năm nay.
" Xuỵt. . . . . ." Tiết Giai Ny để một ngón tay ở trên môi, dùng ánh mắt ra hiệu Chân Chân còn đang ngủ, nhỏ giọng một chút,
"Này" cái từ này ngay từ lúc học tiểu học đã có người nói, cho nên anh không ngại. Cát Xuyến xấu hổ quơ quơ móng vuốt, chỉ tiếc là cách một cái cửa, không có một chút tác dụng nào.
Diệp Thành Huân có chút không thể tin, đầu bên kia điện thoại gay gắt, quyết liệt không biết là có chuyện gì, anh cảm thấy mình nhất định là gọi sai số điện thoại, đang chuẩn bị cúp máy, thì có một giọng nữ vang lên .
"Anh tìm Lương Chân Chân sao?"
Ách. . . . . . Đây là ký túc xá của cô sao? "Đúng vậy, cô là ai?"
Tiết Giai Ny cảm thấy giọng nói của anh hơi quen tai, nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
“Tôi là anh trai của cô ấy, nếu như cô ấy ở đó, có thể gọi cô ấy đến nhận điện thoại không ? "
Anh trai? Chính là Diệp Thành Huân người Chân Chân vẫn thầm mến sao? Chẳng lẽ anh ta là người làm tổn thương Chân Chân? Nghĩ đến đây giọng nói cũng thay đổi.
"Cô ấy không thoải mái, cô ấy không muốn nói chuyện với anh."
Diệp Thành Huân nghe những lời này trong lòng không được thoải mái cho lắm "Vậy phiền cô nói với nó một tiếng, mẹ Diệp đã giải phẫu thành công, rất muốn gặp nó."
Đàn ông xấu! Cũng biết dùng thân tình tấn công! Tiết Giai Ny mắng thầm trong lòng.
"Chẳng lẽ anh muốn cho Chân Chân đi ra ngoài với năm dấu ngón tay đỏ trên mặt? Anh có lương tâm hay không!"Tiết Giai Ny cắn răng nghiến lợi nhỏ giọng nói, cô chính là cố ý thử dò xét anh. Nếu như là anh đánh, như vậy thì thay Chân Chân trút cơn giận này cũng không tệ; nếu như không phải là anh đánh, càng có thể nhìn ra anh rốt cuộc có loại tình cảm gì đối với Chân Chân?
Đàn ông thật xấu! Em gái bị đánh, cũng nên có chút hành động đi chứ ! Đầu kia điện thoại lập tức không có tiếng động , Tiết Giai Ny mắng thầm trong lòng: Diệp Thành Huân đáng chết! Thì ra thật là đồ khốn kiếp anh làm! Xem lần này cô nãi nãi thu thập anh thế nào! Đồ khốn kiếp khốn kiếp!
Tức giận cúp điện thoại, quay đầu lo lắng nhìn trừng trừng bóng dáng đang cuộn thành một đống trên giường, cũng không biết là cô đang ngủ thật hay là giả.
Trong điện thoại truyền đến tiếng "Tút tút tút" nhắc nhở người đầu dây bên kia đã cúp máy rồi, trong nháy mắt tay chân Diệp Thành Huân lạnh như băng, xem ra tối nay Chân Chân không tới rồi, một cái tát kia của mình rất mạnh, mặt của em ấy . . . .
*****
Trong phòng 5818 hào hoa của khách sạn Đế Hào Tư, ánh đèn mập mờ với loại âm nhạc làm cho tim người ta đập mạnh nóng bỏng, một người phụ nữ có gương mặt rất hấp dẫn xinh đẹp mặc áo ngủ bằng tơ tằm nằm ở trên giường, một lát ưỡn ngực, một lát nhấc mông, một lát vuốt ve đôi chân dài nhỏ .
Cho dù thân hình lay động thế nào, ánh mắt câu hồn đoạt phách thủy chung không rời khỏi người đàn ông đẹp trai mặc tây trang màu đen kia, ngón tay thon dài dọc theo ngực từ từ, từ từ đi xuống ——
Khẽ giương mắt, phóng một ánh mắt quyến rũ qua, ngón tay chậm rãi trượt xuống mảnh đất tĩnh mịch. Người đàn ông cũng không nhịn được nữa, mặt lạnh áp lên. Người phụ nữ quyến rũ giương môi, cặp chân nhanh chóng vòng quanh hông tráng kiện của người đàn ông, càn rỡ nhấc mông ——
-----------------

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM Chương 12: Gặp Thoáng Qua

BÀ XÃ, ANH CHỈ THƯƠNG EM
Chương 12: Gặp Thoáng Qua

❤ Editor: ChiMy ❤
Đằng Cận Tư lạnh lùng liếc người nào đó một cái, nhắm mắt lại không nói thêm gì nữa, yên ổn tựa vào ghế ngồi, giống như mọi chuyện vừa xảy ra không tồn tại.
Cũng trong lúc đó, đèn xanh sáng, tài xế lái xe rời đi, Nam Cung Thần mất mặt sờ lỗ mũi, trong lòng buồn bực: vừa rồi rõ ràng ánh mắt cậu chủ nhìn Lương tiểu thư lộ ra chút quan tâm mà!
Bằng nhãn lực của bản thân, không có khả năng đoán sai! Chẳng lẽ. . . . . . Anh liếc nhìn người nào đó đang nhắm mắt dưỡng thần, lại nhìn bóng lưng mỏng manh dần dần đi xa, mày nhăn lại, trầm tư.
"Tối nay tìm cho tôi một người phụ nữ." Trong buồng xe yên tĩnh, Đằng Cận Tư thình lình thốt lên một câu, làm Nam Cung Thần sợ tới mức giật mình một cái, kinh ngạc ngẩng đầu, "Tìm phụ nữ làm gì?"
Hoàn toàn chưa suy nghĩ đã thốt ra khiến Nam Cung Thần thật muốn cắn lưỡi tự sát, tìm phụ nữ còn có thể làm gì? Đương nhiên là "này nọ í é í é" "này nọ í é í é" đó!
Xem ra sau tối hôm qua, Đằng thiếu không còn chán ghét phụ nữ nữa, đúng là một chuyện tốt, đoán chừng mấy thục nữ danh môn của thành phố C sẽ điên cuồng chen nhau muốn lên giường với Đằng thiếu.
Không khí lạnh lẽo trên đầu khiến Nam Cung Thần mất tự nhiên nặn ra một nụ cười rực rỡ, “Cậu chủ yên tâm, tối nay bảo đảm khiến cậu hài lòng."
Lúc này Đằng Cận Tư mới nheo mắt lại không nhìn anh nữa, bóng dáng cô gái nhỏ vừa rồi, đáng chết, vẫn còn lúc ẩn lúc hiện trong đầu anh, làm lòng anh phiền loạn, đưa tay kéo cà vạt, miệng thở ra một hơi.
Anh không tin chỉ có cô gái kia mới có thể mang cho anh cảm giác, tối nay, phải thử nghiệm một phen!
*****
Tinh thần của Lương Chân Chân hoảng hốt đi về trường học, dọc theo đường đi bị người chỉ trỏ, cô coi như không nhìn thấy cũng không nghe thấy, vào kí túc xá đi đến bên giường, quần áo cũng không thay liền chui vào trong chăn.
"Cậu làm sao vậy? Bị bệnh sao? Không khỏe chỗ nào?" Tiết Giai Ny liên tiếp hỏi, trong lúc vô ý lại thấy trên mặt Lương Chân Chân có năm dấu tay đỏ tươi, nhất thời giọng nói cao lên vài phần.
"Đây là bị tên khốn khiếp nào đánh? Chán sống sao lại dám ra tay đánh người! Xem mình trừng trị nó thế nào!"
Cô và Lương Chân Chân học chung một trường hồi trung học, mặc dù lúc đó có biết nhau nhưng không thân lắm, từ khi lên đại học, được xếp vào cùng một lớp, ở chung trong kí túc xá, hai người mới phát hiện có loại tiếc hận không thể gặp sớm hơn, không chỉ hiểu nhau mà còn rất ăn nhịp.
Còn hai người khác, một là cô gái sảng khoái, hoạt bát đến từ Sơn Đông; còn lại là một cô gái dịu dàng, thanh tú đến từ Huy Châu.
Bởi vì mới ở chung nửa học kỳ, giữa bốn người vẫn tồn tại chút khoảng cách, chưa hoàn toàn mở lòng với nhau.
"Không có việc gì. . . . . ." giọng nói của Lương Chân Chân nhẹ nhàng mà buồn bực, bây giờ cô không muốn nói chuyện, một chút cũng không muốn nói, bao gồm cả với người bạn tốt nhất Tiết Giai Ny.
Chỉ muốn làm đà điểu che dấu bi thương của bản thân. Tiết Giai Ny nhíu mày nhìn bạn tốt co thành một đống, chỉ cần là người có mắt liền nhìn ra được —— cô, rất, không, ổn, nhất định là đã xảy ra chuyện lớn gì rồi!
Sao chưa đến một ngày, đã xảy ra chuyện rồi? Bình thường Chân Chân không kết thù với ai mà? Đến tột cùng là tên khốn khiếp nào ra tay tàn nhẫn như vậy? Để cô biết được tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt!
Hừ! Quả thực là không bằng cầm thú!
-------