-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

HỨA MỘT MÙA XUÂN VỀ HOA SẼ NỞ Chương 7: Cuộc thi hát.

Bất kỳ một người bình thường nào, cũng không thể chịu được tiếng hát của Nghiêm Nhạc Nhạc, vì vậy lúc cô năm sáu tuổi, mọi thành viên của Nghiêm gia tận lực đem Nghiêm Nhạc Nhạc và những hoạt động về âm nhạc cách ly nhau, tránh không cẩn thận mà gây hại lỗ tai người khác.

Dù sao hát mà khiến mọi người khi nghe được âm tiết thì bịt tai chạy xa ra khỏi hiện trường, cũng là một loại bản lãnh hơn người nha.

Điểm này, Thư Ngư biết, Nghiêm Nhạc Nhạc không biết, trừ lần đó ra, cũng đều hồn nhiên không biết .

Hôm nay, Nghiêm Nhạc Nhạc vẫn như cũ hỏi “Hát bài gì mới được đây ” vấn đề này thật là gánh nặng nha. Cô giống như động vật đơn bào, lần nào cũng chỉ có thể tập trung vào một chuyện, do đó bạn học Uông Anh Luân kia, hiển nhiên tạm thời bị lui xuống vị trí thứ hai.

Thư Ngư làm quân sư quạt mo, có mặt ở hiện trường chỉ dạy vũ đạo cho Nghiêm Nhạc Nhạc, đối với người không có khả năng như Nghiêm Nhạc Nhạc mà nói, tuyệt đối là sự khiêu chiến với một vấn đề khó khăn, vì vậy cô cảm thấy, dù mình tập sai một tí, cũng nên dễ dàng tha thứ nha.

Và giờ phút quan trọng cũng đến, vòng loại cuộc thi, tất cả mọi người tập trung ở vũ đài, bởi vì số người dự thi không ít, cuộc tranh tài được tiến hành trong ba ngày, Nghiêm Nhạc Nhạc làm một con tốt ở ngày thứ ba, ở ngày thứ hai bạn học Uông Anh Luân kia ra sân, nhảy các động tác đẹp mắt, đại khái là thể hiện rất cá tính.

Cho đến đấu vòng loại đêm đó, mọi người rút thăm vẫn không có thể từ trong cơn chấn kinh phục hồi tinh thần lại, “Cậu có chắc chắn, người kia thật sự là Thư Ngư sư huynh ?”

“Vậy, Nghiêm Nhạc Nhạc rốt cuộc là người phương nào? Mà có thể để cho Thư Ngư sư huynh *tự thân xuất mã ?”

*đích thân ra tay.

” Thư Ngư xinh đẹp còn nói một câu đầy đủ, ‘ Có thể xếp cho tôi vị trí số chín được không? ’ a a a!”

Nhưng là. . . . . .

Tại sao muốn đặc cách an bài như vậy đây? Bất quá đây chỉ là đấu vòng loại a. . . . . .

Cho đến khi Nghiêm Nhạc Nhạc lên đài, mọi người mới tỉnh cơn mơ, bị âm thanh hành hạ đến cả người thương tích không dậy nổi!

Mắt nhìn Thư Ngư rồi xì xì vặn vẹo uốn éo eo, hát đến quên mình, “Người tựa như mùa đông trong ——” xoay người ba trăm sáu mươi độ, một gối khuỵu xuống, một tay giơ lên cao, “Một cây đuốc! Yaaaa!”

Đứng dậy, cổ ngẩn cao, tinh thần phấn chấn hất đầu, khoát tay, không theo nhịp, “Hừng hực ngọn lửa ——” nắm quyền, say mê, “Thiêu đốt tôi! Yeahh!”

Trong lúc nhất thời cả đoàn người cũng bị bộ dáng của nữ sinh rõ ràng mới lúc nãy còn rất thanh tú động lòng người này sát thương, cả kinh không thể nói thành lời, bồi hồi liếc mắt nhìn nhau 囧 cười đau đớn, khổ sở mà giãy giụa. . . . . .

Thời khắc mấu chốt, tiếng nhạc dừng lại, Thư Ngư đột nhiên đi tới giữa sàn diễn, khóe miệng nhếch lên, dưới ánh đèn khuôn mặt anh tuấn bị chiếu sáng tựa như ảo mộng, Microphone cũng không biết thế nào đã nằm trên tay, hắn điềm nhiên mở miệng, “Biết rồi, tới đây nào.”

Hiện trường lập tức an tĩnh, trong sự xúc động, công khai. . . . . là bộc lộ công khai sao? !

HỨA MỘT MÙA XUÂN VỀ HOA SẼ NỞ Chương 6: Thư tình

Hai người bọn họ rốt cuộc là quan hệ thế nào đây?

Cái vấn đề này Thư Ngư đã tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần, kết luận cuối cùng là, từ khi bọn hắn mới thiết lập quan hệ cho đến nay, về từ góc độ văn học, cô đã phát ra một xung động mãnh liệt khiến cho hắn không muốn xa rời, thân cận, hướng tới, muốn dốc hết cả đời để được ở cùng nhau. Mà ở góc độ vật lý, cô đối với hắn có thể nói là lực hút của trái đất (trọng lực). . . . . . khiến hắn càng ngày càng không có biện pháp dời ánh mắt của mình khỏi người cô.

Một cô gái chỉ biết cười ngơ ngác.

Có một lần hắn đã muốn đổi sang nghề nghiên cứu sinh vật học, thí dụ như nguyên lý hoạt động của các loại hormone.

Hiển nhiên điều này Nghiêm Nhạc Nhạc không hề hay biết, Thư Ngư thấy, nhất định là hắn đã làm hư nha đầu này rồi, khẳng định cô không biết suy nghĩ của hắn, nếu không một tiểu nha đầu chưa dứt sữa như cô cũng sẽkhông quang minh chánh đại ở trước mặt hắn thảo luận về cái tên tiểu tử chưa dứt sữa , không biết từ chỗ hẻo lánh nào nhảy ra như vậy.

“Ai, Thư Ngư thân mến, cậu nói xem bạn học Uông Anh Luân mới chuyển đến kia, sao có thể đẹp trai như vậy nha? Tại sao có thể anh tuấn bất phàm, cao lớn rắn rỏi như vậy? Hơn nữa còn đa tài đa nghệ hơn người như vậy? Khiến người ta vừa nhìn thấy hắn trong lòng đã nhảy bùm bùm liên tục rồi?”

Thư Ngư hí mắt, không nói một lời.

Ai biết được ? Một cái hí mắt này của hắn là có ý muốn nói rằng hắn anh tuấn bất phàm, cao lớn rắn rỏi, đa tài đa nghệ, tài hoa hơn người như vậy, sao trong lòng cô lại không nhảy loạn lên đi, sao có thể không nhìn thấy hắn. Đột nhiên Nghiêm Nhạc Nhạc lại vì một kẻ cao không đến thước bảy, dáng dấp tạm được, chủ động viết một phong thư tình gọi là muốn thổ lộ tâm tư.

Nghiêm Nhạc Nhạc vẫn không hề hay biết gì, vẫn tự nhiên ôm mộng ảo như cũ, “Hắc hắc hắc, lần đầu tiên tớ nhận được thư tình a! Trong thư cậu ấy nói sẽ tham gia cuộc so tài ca hát lần này, còn nói sẽ hát một bài dành tặng riêng cho tớ! Thư Ngư! Cậu nói xem tớ phải làm thế nào để đáp lại đây?”

Thư Ngư nhàn nhạt liếc cô một cái, “Hiện tại gặp tình huống như thế, nếu cậu đáp lại bình thường sẽ biểu đạt rằng cậu không hề nhiệt tình .”

“Vậy phải làm thế nào bây giờ ?” Nghiêm Nhạc Nhạc làm một bộ dạng xin được chỉ dạy, sau đó nháy nháy mắt, Thư Ngư mới vừa rồi nói rất nhiều chữ a!

“Phải đứng ở bên cạnh hắn mà hát.”

HỨA MỘT MÙA XUÂN VỀ HOA SẼ NỞ Chương 5: Hội thao.

Thư Ngư đối với bất kỳ người nào mà nói đều rất thần bí, bởi vì hắn không có biểu cảm gì, cũng không nhiều lời, làm người khác vĩnh viễn đều không đoán được hắn đang nghĩ cái gì, bước kế tiếp sẽ làm gì.

Không biết được nội tình bên trong như thế nào, đột nhiên đăng ký như vậy, khiến cho đám tuyển thủ tham gia hai hạng mục này đều tăng thêm áp lực tâm lí vô hình . . .

Có người nói, hắn thật ra là cao thủ chạy cự li dài, năm thứ nhất đại học hắn dùng để quan sát các địch thủ, bây giờ đã chuẩn bị đủ khả năng ứng chiến. Cũng có người nói, không có phát hiện dấu hiệu hắn tham gia bất kỳ hội thao nào, khẳng định là thể thao không giỏi. Nhưng đa số mọi người, vẫn cảm thấy người như Thư Ngư, tuyệt đối ẩn dấu bí mật, do đó trong lòng không khỏi mong đợi .

Về phần nghiêm Nhạc Nhạc, vẫn như cũ đắm chìm trong thế giới của chính mình không cách nào tự kềm chế được, cô hao tốn ít ngày, dùng dây đỏ xé thành hai cái cầu nhung, sau đó trước khi hội thao bắt đầu đi mua một cái áo ngắn chữ T màu hồng cùng quần cụt màu trắng, mặc thử một lần rồi lại thử một lần nữa.

Tám trăm mét thi trước, Thư Ngư đang bắt đầu xếp hàng tại vạch xuất phát. Điều này làm cho mọi người đều nín thở xem cuộc vui, bao nhiêu người thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cả một nhóm lớn sinh viên khoa vật lý ngày thường không màng sự đời bây giờ cũng đều đang giơ lên những dải băng rôn quái dị, hơn phân nửa tới xem, chính là muốn biết Thư Ngư rốt cuộc muốn làm trò gì, và cộng thêm nhiều loại người cổ vũ khác, ví dụ như những đám nữ sinh nhìn trúng “Sắc đẹp” của Thư Ngư.

Nhưng ánh mắt Thư Ngư từ đầu đến cuối vẫn ở trên người Nghiêm Nhạc Nhạc, đồng học Nhạc Nhạc của chúng ta bị một nguyên nhân rất đơn giản là “Bị con muỗi cắn trúng bắp đùi” thuyết phục, đổi từ mặc quần đùi thành mặc quần dài màu trắng, dù sao “Mình mặc quần cụt đẹp như vậy rất dễ bị người khác ghen tỵ lắm” loại lý do này, cô hoàn toàn không muốn mình dính phải.

Nghiêm Nhạc Nhạc cầm hai cái nhung cầu màu đỏ, bộ dáng nghiêm chỉnh mà đợi, ai chạy tuyến trước cũng rất nghiêm túc! Cho đến khi còi báo xuất phát vang lên, Nghiêm Nhạc Nhạc liền nhanh chóng nâng cao chân, giơ cao cánh tay, không quan tâm việc khác bắt đầu hô “Cố lên, cố lên, Thư Ngư cố gắng lên!” .

Thư Ngư, có lẽ vì phối hợp tiết tấu của Nghiêm Nhạc Nhạc, mà tăng nhanh tốc độ đi bộ của mình từ từ rời khỏi hàng đầu tiên. . . . . . Toàn bộ mọi người ngây ra. . . . . Mà trong sự ngây ra đó, Thư Ngư đã hoàn thành cự ly tám trăm mét, nhưng mà người mệt mỏi nhất trong cuộc thi này có lẽ là Nghiêm Nhạc Nhạc chăng >_

HỨA MỘT MÙA XUÂN VỀ HOA SẼ NỞ Chương 4: Hai đứa trẻ đối lập.

Thư Ngư từ nhỏ đã không thích nói nhiều, Thư cha Thư mẹ vẫn luôn hối hận không đặt tên cho hắn“Thư Ba”, một chút nước miếng hắn cũng tiết kiệm, từ lúc mới hai tuổi đã không nhiệt tình kêu một tiếng mẹ rồi.

Nghiêm Nhạc Nhạc hoàn toàn ngược lại, từ nhỏ vừa sờ vừa đụng đến đứa bé đó một cái là cứ như bị điểm đúng huyệt cười, phải nói là cười không ngừng nghỉ ngủ cũng không nhiều, đến lúc ngủ thiếp đi cũng có thể nói mớ, Nghiêm mẹ bi oán than thở nói, “Nếu tổng hợp tính cách của hai đứa bé hẳn là tốt rồi.”

Thư Ngư khi còn bé niềm vui thú lớn nhất chính là hủy hoại đồ điện, thời điểm học trung học đã đem tất cả đồ điện có thể nằm ở trong nhà ra phá hủy, hủy xong rồi, Nghiêm Nhạc Nhạc lại đưa đồ nhà mình qua cho hắn phá, vì vậy một thời gian rất dài, nha đầu Nghiêm Nhạc Nhạc ở trong nhà, thân thể lớn lên thì đồ vật cũng biến dạng theo.

Nghiêm Nhạc Nhạc lúc nào cũng có chuyện nói không hết, luôn tìm cách đưa ra ý kiến của mình, còn vô cùng cảm thấy cao hứng tốt đẹp. Mỗi lần để cho tên Thư Ngư tinh vi làm việc Logic này biết được, điều bị đem ra tiến hành phân tích trạng thái tinh thần, dần dà, đã trở thành thói quen, muốn thay đổi cũng không được. . . .

Quả nhiên là oan nghiệt .

“Thư Ngư, cậu tham gia hội thao đi, tớ sẽ đi cổ vũ cho cậu!”

Lấy thời gian lâu dài Thư Ngư quen biết Nghiêm Nhạc Nhạc mà nói, đem câu nói ra phân tích, hắn biết trọng điểm cô nói những lời này, là ở nửa câu sau.

Vì vậy hắn tham gia thi cự li dài chạy 800m cùng 1500m, cho cô có nhiều thời gian cùng không gian hơn để tự do phát huy.

Nghiêm Nhạc Nhạc kích động .

Trên thực tế, cả khoa vật lý, thậm chí là cả người làm vườn biết được việc này, toàn bộ đều kích động.

HỨA MỘT MÙA XUÂN VỀ HOA SẼ NỞ Chương 3: Thư Ngư

Thư Ngư cái tên này, từ trước đến giờ đã rất nổi tiếng ở lớp A khoa vật lý, bởi vì mỗi một lần hắn báo cáo đề tài vật lý, nghe xong không ít người rất muốn cầm nó ra nước ngoài đăng lên sách báo làm tác phẩm xuất sắc, dĩ nhiên phải nói đến năng lực ra sức tuyên truyền của Mã giáo sư, một sự tuyên truyền mà khi đã đứng lên rồi là thao thao bất tuyệt liên tục không ngừng.

Thư Ngư cứ như vậy đưa tới không ít ánh mắt xem thường, cũng như hâm mộ ghen tỵ, khinh thường coi rẻ, những thứ này hắn sớm đã quen rồi, và cũng không thèm để ý theo thói quen.

Thư Ngư từ trước đến giờ luôn một thân một mình, ít trao đổi với người khác, nếu có trao đổi, nhiều lắm cũng chỉ dừng lại ở mấy chữ “Nha” “Ừ” “được” …, thậm chí chưa có ai nhìn thấy nụ cười của hắn. Cũng có người chí khí hào hùng kể truyện cười, ở trước mặt hắn làm bộ làm tịch cười một tiếng, cũng chỉ đổi được đối phương thờ ơ nghi vấn nói hai chữ“Xong chưa?” .

Vì vậy người muốn gây khó khăn cho hắn, mỗi lần khiêu khích đều giống như là lấy tay đánh vào hoa, hết sức mất hứng.

Trong ấn tượng của mọi người, hắn hình như không tham gia bất kỳ hoạt động nào, lầm lì, cô độc, mãi cho đến khi Nghiêm Nhạc Nhạc xuất hiện.

Cô nữ sinh này luôn tới quấy phá, bất luận có nhìn từ góc độ nào, đều ở đây tuyên cáo giưa bọn họ, có một mối quan hệ thân mật cường độcao , không thể cho ai biết . Nhưng trong hai người rõ ràng một người cực kỳ nói nhiều, một người cực kỳ trầm mặc; một người giống như ngựa hoang mất cương, một người chính là sinh vật trong biển sâu, vốn khôngcó bất kỳ điểm chung nào. . . ..

Dù thế nào đi nữa . . . . . . trông hai người vẫn không được bình thường.

Nói tóm lại, hình tượng bình thường của Thư Ngư cứ như bị phá hủy vậy, ngày đầu tiên Nghiêm Nhạc Nhạc nhập học, từ sáng sớm Thư Ngư đã chờ ở cửa sau trường học, thấy người đến, liền chủ động nhận lấy hai rương hành lý của cô, như đứa ngốc dẫn cô đi dạo quanh sân trường một vòng lớn dưới ánh nắng chang chang, ngay cả hành lý cũng mang giúp cô đến ký túc xá nữ cách cửa trường học vốn dĩ không xa.

Sau đó, tất nhiên, tên tuổi của Nghiêm Nhạc Nhạc không ngừng vang xa.

Lúc học quân sự, vấn đề mà nàng bị hỏi nhiều nhất là: “Cậu cùng Thư Ngư sư huynh là quan hệ gì a?”

Dù sao, dưới ánh sáng mặt trời chiếu xuống, Thư Ngư sư huynh ngồi trên bãi cỏ bên cạnh nhìn các bạ học huấn luyện quân sự, dù không nói một lời nhưng cũng phải nói là so với phần lớn nam sinh hắn nhìn được hơn rất nhiều, còn không hề bị nắng phơi đen mặt. . . . . .

Nghiêm Nhạc Nhạc lúc ấy luôn dương dương đắc ý đáp, “Các cậu đoán đi!”. Sau đó chậc chậc miệng, “Dù sao tớ sẽ không nói cho các cậu biết tớ cùng với cậu ấy là từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, có quan hệ thanh mai trúc mã!”. ╮(╯_╰)╭