-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

Chương 163: Thạch viên yêu vương (1)

Yêu thú từ thất giai đến cửu giai là đại yêu, mỗi con đều có thể biến thành hình người, thực lực siêu mạnh, rất khủng bố.

Trong số yêu thú đê giai từ nhất giai đến tam giai tuy có thiên phú, linh trí mạnh hơn dã thú nhưng chưa thể nói tiếng người.

Yêu thú cũng như Vũ Giả, trong nhân loại có Vũ Giả và nhân loại bình thường, không phải mọi người đều có thể trở thành Vũ Giả, trong yêu thú cũng thế. Yêu thú đến từ dã thú nhưng không phải tất cả dã thú có thể trở thành yêu thú, thường trăm con dã thú có một trở thành yêu thú đã là khá. Yêu thú mạnh hơn dã thú rất nhiều, sinh sản nhiều năm yêu thú sinh ra hậu đại đều là yêu thú, không như Vũ Giả nhân loại khi sinh ra rất có thể là nhân loại bình thường.

Về gien thiên phú thì yêu thú mạnh hơn nhân loại nhiều, yêu thú đến tứ giai sẽ kết thành yêu đan trong người, linh trí hoàn toàn mở ra, nói tiếng người, nhưng chưa thể biến hình người.

Đồn rằng đến đẳng cấp yêu thú thất giai đại yêu thì yêu thú có thể tái tạo thân thể, tùy ý biến hình người. Bởi vì hình người thích hợp tu luyện nhất, đương nhiên đó chỉ là tin đồn, Lục Thiếu Du chưa từng thấy nên không biết thật giả thế nào.

Về linh thú, Lục Thiếu Du biết giữa yêu thú và linh thú khác nhau. Linh thú đến đẳng cấp tứ giai cũng có thể ngưng tụ linh đan, tu vi thực lực nhảy lên một giai đoạn mới. Nhưng linh thú muốn nói tiếng người thì chờ đến lục giai, lúc đó linh thú có thể biến hình người.

Nhưng linh thú lục giai biến hình người không phải biến ảo bản thể, muốn làm điều đó cần đến thất giai mới có thể.

Hoàng Kỳ Phàm đại đoàn trưởng Tam đoàn trưởng móc mấy viên đan dược tam phẩm ra:

– Chúng ta chỉ đi ngang qua, chỗ này có ít đan dược, xin chuyển giao cho Thạch Viên Yêu Vương.

Hoàng Kỳ Phàm bắn ấn, một đoàn sáng lam bao bọc mấy viên đan dược tam phẩm bay tới trước mặt Huyết Tích Dịch.

Vù vù vù vù vù!

Huyết Tích Dịch mồm thè lưỡi, một luồng sáng vàng bắn ra cuốn mấy viên đan dược kéo về trước mặt nó.

Huyết Tích Dịch nói:

– Thạch Viên Yêu Vương hiện là nhị yêu vương của chúng ta. Có nhân loại giết yêu thú chúng ta nên gần đây đại yêu vương ra lệnh hễ thấy nhân loại là giết không tha!

– Đại yêu vương...

Lòng mọi người lạnh lẽo, Thôi Hồn Độc Suất lộ biểu tình ngạc nhiên.

Huyết Tích Dịch thè lưỡi cuốn mấy viên đan dược tam phẩm vào miệng:

– Giết hết những nhân loại này!

Tứ chi Huyết Tích Dịch giẫm đất, mặt đất rung rinh, lực lượng cuồng bạo như cuồng phong thổi qua. Yêu thú tứ giai thông minh không thua nhân loại, Huyết Tích Dịch lấy đan dược tam phẩm của Hoàng Kỳ Phàm vẫn ra lệnh giết hết nhân loại.

Hoàng Kỳ Phàm hét to một tiếng:

– Mọi người cẩn thận, mỗi người tự lo thân!

Chân khí chấn động. Mấy chục con yêu thú tam giai bao vây, đoàn người cũng khoảng hơn ba mươi người. Nhưng ai đều biết yêu thú chiếm ưu thế tuyệt đối.

Trong khoảnh khắc yêu thú xung quanh và trên bầu trời lao vào mọi người, tiếng xé gió sắc nhọn vang lên. Huyết Tích Dịch nhanh như chớp lao hướng Hoàng Kỳ Phàm, vảy dựng đứng lóe tia sáng lạnh đỏ máu. Khí thế cuồng bạo mở rộng ngút trời.

Lục Thiếu Du cảm nhận khí thế ngút trời từ người Huyết Tích Dịch, mắt lóe tia kinh ngạc nói:

– Yêu thú tứ giai, thật đáng sợ.

Huyết Tích Dịch đẳng cấp cỡ tứ giai sơ giai, nhưng nhìn từ khí thế thì Hoàng Kỳ Phàm không làm gì được nó.

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
Bùm!

Đã có nhân loại và yêu thú đánh nhau, chân khí cuồng bạo khuếch tán. Đối mặt đám yêu thú có tổ chức, mọi người trừ dốc hết sứ công kích ra không còn cách nào khác.

Đám yêu thú có tổ chức không giống yêu thú độc hành. Yêu thú một mình nếu không đánh lại sẽ rút lui, còn yêu thú có tổ chức trừ khi yêu thú thủ lĩnh rút về, không thì có chết cũng không lùi.

Thôi Hồn Độc Suất lạnh nhạt nói:

– Tiểu tử, ngươi cứ ở đây đừng nhúc nhích.

Thôi Hồn Độc Suất đánh ra thủ ấn dựng vầng sáng màu đen nhạt cỡ ba thước. Bên ngoài vòng sáng khuếch tán mùi nồng nặc khó ngửi, đám yêu thú không dám tới gần.

Huyết Tích Dịch vọt hướng Hoàng Kỳ Phàm. Thể hình nó cao lớn nhưng tốc độ cũng rất nhanh, nó biến mất tại chỗ phóng hướng Hoàng Kỳ Phàm.

Hoàng Kỳ Phàm không lơ là, biểu tình trầm trọng, chân khí vận chuyển dưới chân nhanh chóng thụt lùi.

Xẹt xẹt xẹt!

Trong khi Hoàng Kỳ Phàm thụt lùi thì chi trước to lớn của Huyết Tích Dịch như đại đao xuyên thủng dòng không khí. Chi trước chộp hư không xé rách dòng không khí như tạo ra không gian khác.

Hoàng Kỳ Phàm bối rối bắn ra trường thương đâm thủng dòng không khí, trường thương lao tới trước mặt Huyết Tích Dịch. Hoàng Kỳ Phàm là cường giả Vũ Phách ngũ trọng, không phải kẻ yếu.

Xẹt xẹt xẹt!

Hai lực lượng xẹt qua rồi lại va chạm. Người Hoàng Kỳ Phàm tuôn ra chân khí, trường thương lóe lên ánh sáng màu lam, tiếng xé gió vang lên. Thực lực cường giả Vũ Phách ngũ trọng tuy không làm gì Huyết Tích Dịch được nhưng chính nó cũng không thể làm gì Hoàng Kỳ Phàm.

Lúc này Hạ Thanh Sơn đang đấu với Thực Cốt Lang, yêu thú phong hệ tam giai hậu kỳ. Hạ Thanh Sơn bắt đầu hụt hơi, liên tục chém đại đao cõng sau lưng, khí thế hùng hồn tuôn ra.

Thực Cốt Lang gầm rống liên tục, thân hình to năm, sáu chục thước mà di chuyển cũng rất nhanh. Thực Cốt Lang bắn ra phong nhẫn kỳ dị, tiếng xé gió vang lên không dứt.

Hạ Thanh Sơn có thực lực Vũ Sư cửu trọng, đối phó Thực Cốt Lang tam giai hậu kỳ thì rất vất vả nhưng miễn cưỡng không thua.

Lý Phong là Linh Sư cửu trọng linh khí không ngừng dao động, vầng sáng rực rỡ bao phủ quanh thân. Từng đợt linh lực ngưng tụ thành lực công kích và linh hỏa đấu với yêu thú Hỏa Diễm Thử trung kỳ tam giai và yêu thú Hắc Mao Yêu Hầu trung kỳ tam giai.

Lý Phong không dám để hai con yêu thú tới gần, Linh Giả không thích hợp đánh xáp lá cà. Đánh cận thân Linh Giả sẽ chịu thiệt, Linh Giả sở trường công kích nhanh nhẹn, hai con yêu thú tam giai cũng không thể đến gần Lý Phong.

Những người khác hỗn chiến với yêu thú, vang lên một chuỗi tiếng nổ đì đùng. Ba mươi thành viên Tam đoàn trưởng không yếu, toàn là đẳng cấp Vũ Sư trở lên, thấp nhất là Vũ Sư nhất trọng.

Chiến trường hỗn loạn, hỏa cầu, cột nước, đất đai nứt nẻ. Các loại công kích cuồng bạo, có yêu thú công kích, có nhân loại ngưng tụ năng lượng.

Chợt vang tiếng hét thảm:

– A!!!

Cơ mặt Lục Thiếu Du co giật. Thanh niên tóc ngắn mặc trường bào nằm trong ba người đi Cổ vực bị một con yêu thú tam giai cắn đứt thành hai khúc.

Thực lực của phụ nhân trung niên đến trình độ Vũ Sư nhị trọng, bị hai con yêu thú tam giai vây công đã bị thương nặng.

Khi Lục Thiếu Du nhìn thấy thanh niên hoa phục tóc dài thì rất ngạc nhiên, hắn không thể nhìn thấu thực lực của thanh niên. Có một con yêu thú trung kỳ tam giai chết dưới chân thanh niên hoa phục.

Thanh niên hoa phục khoảng mười chín, hai mươi tuổi nhưng thực lực đã kinh khủng thế này làm Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên. Lục Thiếu Du luôn tự phụ có Âm Dương Linh Vũ quyết, tu vi tăng nhanh, nhưng không ngờ ngoài núi có núi, ngoài người có người, thiên địa to lớn không thiếu người có thiên phú nghịch thiên, từ nhỏ được bồi dưỡng. Dù Lục Thiếu Du có Âm Dương Linh Vũ quyết chưa chắc đánh thắng được đối phương.

Chương 162: Ai không ‘đi lớn’? (3)

Tiểu Long hiểu rõ phản ứng độc tố trong người Lục Thiếu Du, nó vặn vẹo thân thể, trong khí mát chợt tràn ra khí nóng.

Khí nóng chui vào cơ thể Lục Thiếu Du nhanh chóng biến thành ngọn lửa vàng chụp lên các chất độc.

Mặt Lục Thiếu Du trắng bệch, cơ thể đau đớn không muốn sống, lửa vàng không ngừng đốt cháy người hắn. Vì đang ở trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ nên Lục Thiếu Du không thể phát ra thanh âm, mặt ngoài làm bộ bình tĩnh, nếu không sẽ bị người khác phát hiện.

Lửa vàng đốt cháy trong cơ thể Lục Thiếu Du, chất độc Phệ Huyết Hóa Cốt đan đụng vào lửa vàng liền hòa tan. Nhưng chất độc còn sót lại như có linh tính tụ lại với nhau. Những chất động rải rác trên xương toàn thân Lục Thiếu Du giờ gom lại ở ngực chống cự lửa vàng đốt cháy. Chất độc khổng lồ lớn hơn chân khí một Vũ Sư bình thường bị nuốt nhiều.

Lửa vàng và chất độc giằng co. Chất độc tụ tập lại, mỗi lần lửa vàng tấn công chỉ đốt tan được chút xíu.

Lục Thiếu Du cảm giác lửa vàng của Tiểu Long làm ngực hắn nóng như bị hòa tan. Nếu cơ thể Lục Thiếu Du không nhờ tẩy tủy đan rèn tạo, ngay khi lửa vàng vừa chui vào hắn đã bị đốt thành tro. Dù vậy Lục Thiếu Du chỉ kiên trì được một phút, lửa vàng của Tiểu Long quá kinh khủng.

– Lửa vàng của Tiểu Long có công hiệu, nhưng ta không chịu đựng nổi.

Lục Thiếu Du nhanh chóng ra lệnh:

– Tiểu Long, dừng lại!

Nếu để Tiểu Long đốt tiếp sẽ hòa tan ngực Lục Thiếu Du.

Tiểu Long nghe lệnh, ngọn lửa vàng ngừng lại. Lục Thiếu Du cảm giác nhẹ người, hắn thở hắt ra. Mới rồi trong vòng một phút chất độc trong cơ thể hắn bị lửa đốt cháy một phần trăm, chất độc còn sót lại chiếm phần ngực Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ:

– Xem ra hữu dụng, không cần lo về độc của Phệ Huyết Hóa Cốt đan nữa, chờ đến Cổ vực sẽ cách lão độc vật thật xa.

Ở cùng Thôi Hồn Độc Suất rất nguy hiểm.

Nghỉ ngơi chốc lát sau Lục Thiếu Du lại ra lệnh cho Tiểu Long:

– Tiểu Long, tiếp đi.

Tiểu Long hiểu ý, cắn cánh tay Lục Thiếu Du, khí lạnh rót vào, lửa vàng bùng cháy đốt chất độc Phệ Huyết Hóa Cốt đan ở phần ngực hắn.

Lửa vàng dốt cháy chất độc Phệ Huyết Hóa Cốt đan không thể càn rỡ trong cơ thể Lục Thiếu Du được nữa. Chất đột cố gắng chống lại ngọn lửa vàng, chúng nó e ngại lửa vàng như gặp khắc tinh, vừa tiếp xúc liền hóa thành tro tan biến.

Lục Thiếu Du không bất ngờ gì, Nam thúc từng nói cường giả Linh Tôn, Vũ Tôn nhận ra Tiểu Long sẽ cướp nó chiếm làm của riêng thì tất nhiên Tiểu Long có điểm nào nghịch thiên, giải chút độc này không là gì.

Những chất độc bị đốt tan, Lục Thiếu Du cảm giác tro tàn chất độc bị Âm Dương Linh Vũ quyết của hắn luyện hóa thành dòng chân khí tinh khiết tiến vào khí hải đan dược.

Một phút sau Lục Thiếu Du không chịu nổi:

– Tiểu Long, ngừng!

Ngọn lửa của Tiểu Long rất khủng khiếp, lửa vàng không cố ý đốt cháy Lục Thiếu Du, lửa chỉ nhằm vào chất độc đã như vậy, nếu nhằm vào hắn thì chỉ một giây là hắn thành tro ngay.

Lục Thiếu Du nghỉ ngơi giây lát lại kêu Tiểu Long dùng lửa vàng đốt cháy chất độc trong người, lặp đi lặp lại. Ba ngày sau Lục Thiếu Du bất ngờ cảm giác lúc này hắn đã chịu đựng được ngọn lửa vàng lâu hơn hai phút. Đến ngày thứ năm Lục Thiếu Du có thể chịu đựng lửa vàng ba phút.

Lúc này Lục Thiếu Du cảm giác cơ thể của mình biến đổi, lửa vàng của Tiểu Long trợ giúp thể chất hắn biến đổi nhiều. Gân cốt cơ bắp trong người Lục Thiếu Du chậm rãi tỏa ánh sáng vàng nhạt, đặc biệt phần ngực là vị trí lửa vàng tập trung nhiều nhất. Phần ngực và trái tim Lục Thiếu Du tràn ngập sắc vàng, mơ hồ hắn cảm giác cơ thể mạnh hơn trước nhiều.

Lục Thiếu Du không quan tâm mấy chuyện đó, sau này hắn mới phát hiện hành động vô tình kia đã giúp hắn tạo ra phòng ngự thân thể cực cứng rắn.

Bảy ngày sau, Hắc Đầu Giác Trĩ phải nghỉ ngơi một lúc mới bay tiếp được. Mọi người đáp xuống một sơn cốc nghỉ ngơi. Trong bảy ngày này trên đường đi đoàn người chỉ gặp bốn con yêu thú tam giai sơ kỳ. Nhưng chúng nó bị Hoàng Kỳ Phàm chấn nhiếp bỏ đi, coi như đám người có kinh không hiểm vượt qua.

Trong bảy ngày này Lục Thiếu Du không dừng lại luyện hóa, chất độc Phệ Huyết Hóa Cốt đan trước ngực đã bị lửa vàng từ người Tiểu Long đốt cháy tám phần, hắn cũng được nhiều ích lợi, tu vi chân khí đã là hậu kỳ thất trọng. Chờ khi luyện hóa hết hai phần chất độc còn lại Lục Thiếu Du sẽ lên đến đỉnh Vũ Sĩ thất trọng hoặc đột phá Vũ Sĩ bát trọng.

Hạ Thanh Sơn nói:

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
– Còn bảy ngày nữa, chỉ cần qua bảy ngày là chúng ta đến sơn mạch an toàn.

Hoàng Kỳ Phàm nói:

– Bảy ngày, nhanh, đến khu vực an toàn là mọi người sẽ bình an.

Tuy Lục Thiếu Du hơi lo nhưng không đến nỗi, có Thôi Hồn Độc Suất bên cạnh tất nhiên hắn an toàn, chỉ sợ lão độc vật bỏ rơi hắn. Đến khu vực an toàn Lục Thiếu Du sẽ tìm cách rời khỏi lão độc vật này.

Lý Phong nói:

– Đã đến chỗ nguy hiểm nhất trong Sơn mạch Vụ Đô, tùy thời có yêu thú tứ giai xuất hiện, hãy cẩn thận chút.

Thanh niên hoa phục luôn yên lặng chợt mở miệng nói:

– Chúng ta mau đi đi, chỗ này có vẻ không an toàn.

Thôi Hồn Độc Suất mở mắt ra, nhẹ nhàng nói:

– Không cần, không kịp nữa rồi.

Có câu sợ cái gì thì cái đó đến, Thôi Hồn Độc Suất mới nói xong trong rừng truyền đến tiếng xào xạc, mấy chục yêu thú xông tới trước mắt mọi người.

Lục Thiếu Du nhìn mấy chục yêu thú, hút ngụm khí lạnh nói:

– Đại Địa Khiếu Lang tam giai sơ kỳ, Hỏa Diễm Thử tam giai trung kỳ, Thị Cốt Lang tam giai hậu kỳ, Địa Hổ Văn Oa Hồng Lăng Yêu Quy.

Trong mấy chục yêu thú có con yêu thú dẫn đầu thể tích to lớn, cao hai thước, cộng với cái đuôi to dài trăm thước, miệng như rắn, lưỡi dài, người đỏ rực, vảy dày phủ toàn thân, đôi mắt như chuông đồng nhìn mọi người chằm chằm.

Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống:

– Yêu thú thổ hệ, Huyết Tích Dịch.

Trong ngọc giản của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn có ghi lại phẩm loại của yêu thú này, Huyết Tích Dịch là đẳng cấp tứ giai.

Mấy chục con yêu thú tụ tập, ba con Hắc Đầu Giác Trĩ sợ run cầm cập, khí thế cuồng bạo khuếch tán. Nhiều người trong Tam đoàn trưởng sợ toát mồ hôi lạnh. Số lượng yêu thú trên năm mươi con, toàn là yêu thú tam giai, nếu chúng nó nhào lên một lượt thì mọi người không chống lại được.

Quan trọng là bên trên có mấy con yêu thú phi hành đang lượn vòng càng khó đối phó hơn.

Hoàng Kỳ Phàm giật mình kêu lên:

– Là Huyết Tích Dịch thuộc hạ của Thạch Viên Yêu Vương!

Mọi người cảnh giác, chỉ có Thôi Hồn Độc Suất là không quan tâm, vẫn ngồi xếp bằng dưới đất liếc qua mấy chục yêu thú bao vây xung quanh.

Cảm giác hơi thở yêu thú làm Tiểu Long rục rịch, Lục Thiếu Du vội trấn an nó:

– Tiểu Long, yên lặng chút đi!

Huyết Tích Dịch nhìn mọi người, nói tiếng người:

– Nhân loại, nơi đây là địa bàn của chúng ta, các ngươi không nên đến.

Lục Thiếu Du kinh ngạc nói:

– Quả nhiên là yêu thú tứ giai!

Yêu thú tứ giai thuộc loại trung đẳng trong yêu thú. Yêu thú từ nhất giai đến tam giai là yêu thú đê giai, từ tứ giai đến lục giai là yêu thú trung giai.

Chương 161: Ai không ‘đi lớn’? (2)

Một lát sau cơ thể Tiểu Long lại trướng to ra, vảy trên người nó càng rõ ràng hơn. Từng miếng vảy tỏa ánh sáng vàng che đậy người Tiểu Long, khí thế càng đậm đặc.

– Grao!

– Grao grao!

Trong sơn mạch xung quanh vọng lại tiếng gầm rống, như thể đáp lại.

– Năm mươi thước, năm mươi lăm thước, sáu mươi thước, tám mươi thước...

Chỉ chớp mắt cơ thể Lục Thiếu Du dài tám mươi thước, đủ sức nuốt một con sói, khí thế càng lúc càng mạnh mẽ. Thân hình Tiểu Long biến to, khí thế cũng dữ dội hơn.

Muốn cường đại, phải luôn luôn trở lên mạnh hơn nữa.

– Grao!

Tiểu Long phát ra tiếng gầm như tiếng sấm vang vọng trên bầu trời, khí thế cường đại lúc này càng bạo lực khuếch tán.

Các cây to trong sơn mạch lung lay theo tiếng rống, vô số lá cây rơi rụng tứ tán. Trong tiếng gầm như chứa lực lượng to lớn nào đó.

Trong chỗ Tam đoàn trưởng nghỉ ngơi, ba con Hắc Đầu Giác Trĩ chợt run cầm cập, quỳ rạp dưới đất. Mọi người sớm cảm nhận khí thế cường đại khuếch tán giờ càng ngạc nhiên nhìn Hắc Đầu Giác Trĩ.

– Khí thế mạnh quá, có chuyện gì xảy ra sao? Mọi người cẩn thận!

Hoàng Kỳ Phàm hét to:

– Có yêu thú cường đại tiến đến, mọi người chú ý!

Thôi Hồn Độc Suất luôn nhắm mắt điều tức chợt biến sắc mặt:

– Ủa?

Mắt Thôi Hồn Độc Suất bắn ra tia sáng, giây lát biến mất tại chỗ.

Thanh niên hoa phục biểu tình ngạc nhiên, mắt lóe tia khó hiểu, lao hướng phát ra hơi thở.

Đám người khác thấy hai người đi thì do dự một chút rồi tò mò theo đuôi, bọn họ muốn biết là yêu thú gì phát ra khí thế cường đại như vậy.

Trong một rừng cây, Thôi Hồn Độc Suất như hồn ma đáp xuống trước mặt Lục Thiếu Du, mắt quét bốn phía nhưng không thấy gì.

– Tiểu tử, ngươi ở đây làm gì? Có phát hiện cái gì không?

Lục Thiếu Du ngồi chồm hổm dưới đất, ngửa đầu nhìn Thôi Hồn Độc Suất:

– Lão thúc, có thể tránh ra chút được không? Ta đang ‘đi’, thúc đứng bên cạnh thế này thì ta kẹt.

Thôi Hồn Độc Suất cúi đầu nhìn Lục Thiếu Du ngồi trên bãi cỏ, chổng mông trắng bóc, mùi hôi nồng nặc:

– Khốn kiếp, ngươi đi kiểu gì mà hôi vậy?

Vù vù vù!

Một người đáp xuống bên cạnh Thôi Hồn Độc Suất, là thanh niên hoa phục tóc dài. Đôi mắt sáng thấy nửa cái mông trắng kèm theo mùi hôi thối.

Thanh niên hoa phục hét to:

– A!

Thanh niên hoa phục xoay người đi, nói:

– Vô sỉ!

Lục Thiếu Du trừng thanh niên hoa phục:

– Vô sỉ gì? Đời người xưa nay ai không chết? Có ai chưa bao giờ ‘đi lớn’? Ngươi chưa ‘đi’ bao giờ sao? Gần đây bị táo bón, hơi hôi chút chứ có gì mà la?

Lục Thiếu Du tiếp tục hưởng thụ khoái cảm.

Vù vù vù!

Mọi người cũng chạy tới nơi chiêm ngưỡng cặp mông trắng. Phụ nhân trung niên mắt sáng rực nhìn kỹ mông Lục Thiếu Du.

Thôi Hồn Độc Suất bịt mũi, khinh thường liếc xéo Lục Thiếu Du, hỏi:

– Tiểu tử, mới rồi ngươi ở đây có phát hiện cái gì không?

Lục Thiếu Du trả lời:

– Không, hình như phương xa có tiếng thú gầm sau đó thúc đến.

Lục Thiếu Du quay sang nhìn đám người:

– Các vị, ta đang bận giải quyết tâm sự, các người tránh mặt đi được không? Xem người ta ‘đi lớn’ đẹp lắm sao mà tập thể chạy tới?

Hoàng Kỳ Phàm cười ngại ngùng với Lục Thiếu Du, lên tiếng:

– Mọi người chuẩn bị xuất phát, nơi này không an toàn, sớm đi thì hơn.

Đám người nhanh chóng tản ra, chỉ có phụ nhân trung niên là còn lưu luyến nhìn mông Lục Thiếu Du.

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
Thôi Hồn Độc Suất quan sát bốn phía, biểu tình quái dị lẩm bẩm:

– Hơi thở vừa rồi chắc chắn là linh thú, còn không phải loại bình thường, sao chạy nhanh vậy?

Thôi Hồn Độc Suất liếc xéo Lục Thiếu Du:

– Tiểu tử, ngươi mau lại đây, đừng để bị yêu thú ăn mất đó.

Thôi Hồn Độc Suất bỏ đi.

Lục Thiếu Du thấy đám người đi hết mới sờ cánh tay, nhỏ giọng nói:

– Tiểu Long, vì ngươi mà ta bán cả mông mình.

Tiểu Long thò đầu khỏi ống tay áo Lục Thiếu Du, mắt nhỏ xoe tròn líu ríu:

– Xèo xèo!

Lục Thiếu Du nói:

– Ngươi cũng cười ta? Mau giấu hơi thở đi, đừng để bị người phát hiện.

Lục Thiếu Du quay về chỗ mọi người trú tạm.

– Được rồi, tất cả xuất phát!

Ba con Hắc Đầu Giác Trĩ đập cánh xoay tròn trên cao, mọi người lần lượt nhảy lên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ.

Hắc Đầu Giác Trĩ hí dài, đập cánh bay cao, tiếp tục tiến tới trước.

Trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ, phụ nhân trung niên cười với Lục Thiếu Du. thanh niên hoa phục khinh thường lườm Lục Thiếu Du, phớt lờ hắn, tiếp tục nhắm mắt lại.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ nguy hiểm quá, suýt bị người phát hiện ra Lục Thiếu Du, may mắn hắn lanh trí không thì rắc rối to.

Lý Phong nói:

– Mọi người chú ý chút, trong sơn mạch đằng trước có một con yêu vương, dải sơn mạch này đều là địa bàn của nó. Yêu vương có ngàn vạn yêu thú thuộc hạ, trong dó có hai con là tứ giai sơ kỳ, một yêu thú hậu kỳ tứ giai. Bản thân yêu vương là ngũ giai sơ kỳ, nếu gặp phải chúng nó thì sẽ nguy hiểm.

Lục Thiếu Du kinh ngạc nói:

– Có yêu vương?

Yêu thú tu vi ngũ giai sơ kỳ, dù là cường giả Vũ Tướng tam trọng cũng bó tay.

Phụ nhân trung niên hỏi:

– Nếu gặp phải thì chúng ta nên làm sao?

Lý Phong trả lời:

– Yêu vương kia ít khi đi ra, dù có gặp chỉ cần hiến ít đan dược cho chúng ta không chừng sẽ đi được. Nhưng nếu đám yêu thú tính tình xấu thì chúng ta khó giải quyết.

Một thanh âm vang bên tai Lục Thiếu Du:

– Tiểu tử, đừng căng thẳng. Yêu vương kia tên Thạch Viên Yêu Vương, có ta ở đây ngươi sẽ không chết. Nhưng Thạch Viên đúng là không dễ chọc, ta đụng phải nó sẽ kiêng dè ba phần, nhưng nếu đánh nhau thì Thạch Viên thua xa.

Là Thôi Hồn Độc Suất dùng thuật mật âm.

Lục Thiếu Du sửng sốt:

– Thạch Viên Yêu Vương?

Nhị thủ lĩnh cũng nói Thạch Viên Yêu Vương không dễ chọc, chắc thực lực của yêu thú đó rất kinh khủng.

Lục Thiếu Du muốn hỏi thêm thông tin về Thạch Viên Yêu Vương, nhưng thực lực của hắn không đủ sức thi triển thuật mật âm, không thể hỏi lại Thôi Hồn Độc Suất.

Lý Phong nói tiếp:

– Chỉ mong chúng ta đừng gặp phải yêu vương này, chỉ cần vượt qua sơn mạch là an toàn.

Ba con Hắc Đầu Giác Trĩ bay vững vàng, mọi người lại bắt đầu điều tức. Bọn họ chỉ biết thầm cầu nguyện đừng gặp yêu vương kia, nếu không thì rất khó giải quyết.

Chờ mọi người lo điều tức, Lục Thiếu Du thầm nghĩ:

– Tiểu Long, trên người ta có độc, ngươi nhìn xem có thể giải độc không?

Lục Thiếu Du và Tiểu Long có huyết khế, biết hết suy nghĩ trong đầu đối phương.

Tiểu Long ở trong tay áo của Lục Thiếu Du hiểu ý, nó cắn tay hắn, năng lượng mát mẻ rót vào kinh mạch.

Lục Thiếu Du cảm giác khí mát từ Tiểu Long truyền vào người, Lục Thiếu Du nhanh chóng vận động lôi kéo khí mát xuyên qua kinh mạch dẫn tới chỗ Phệ Huyết Hóa Cốt đan. Những độc tố bám vào xương toàn thân Lục Thiếu Du, khi gặp khí mát thì bắt đầu rục rịch.

– Có phản ứng!

Cơ thể Lục Thiếu Du đau nhức, chất độc của Phệ Huyết Hóa Cốt đan thấm sâu vào xương.

Chất độc quá mạnh, hơn hẳn loại độc của Lam Linh. Lam Linh dùng độc dù không có thuốc giải thì có thể tự động bài trừ, chỉ là vấn đề thời gian. Phệ Huyết Hóa Cốt đan này chất độc cuồng bạo vô cùng.

Chương 160: Ai không ‘đi lớn’? (1)

Tiếp tục đi vào sẽ gặp nhiều yêu thú cao giai, khá nhiều dong binh mạo hiểm đi vào rồi không bao giờ trở ra nữa.

Cùng ngồi trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ nhưng mọi người không nói chuyện với nhau. Đặc biệt là thanh niên tóc dài mặc hoa phục, hầu như không lên tiếng bao giờ, chỉ toàn khoanh chân nhắm mắt.

Thôi Hồn Độc Suất cũng vậy, chìm trong điều tức, mặc kệ Lục Thiếu Du.

Lại năm ngày qua đi, Lục Thiếu Du chợt cảm giác lồng ngực mấp máy, Tiểu Long luôn ngủ ấy bỗng nhúc nhích.

Lục Thiếu Du chợt mở mắt ra:

– Tiểu Long sắp tiến hóa sao?

Tiểu Long mấp máy một chút rồi ngừng, dường như lại chìm vào giấc ngủ.

Cùng lúc đó, ba con Hắc Đầu Giác Trĩ chợt nóng nảy táo bạo như gặp cường địch, người lắc lư kinh động mọi người.

– Két két!!!

Người Thanh Phong dong binh đoàn trấn an ba con Hắc Đầu Giác Trĩ dần bình tĩnh lại, mọi người căng thẳng cảnh giác.

Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống, hình như vừa rồi Tiểu Long phát ra chút hơi thở khiến ba con Hắc Đầu Giác Trĩ xao động. Tiểu Long đột phá vào lúc này không đúng lúc, nếu bị người phát hiện nó là linh hoàng thú thì rắc rối.

Tiểu Long tiếp tục ngủ, Lục Thiếu Du thở phào nhẹ nhõm. Nếu đến Cổ vực thì Tiểu Long muốn đột phá lúc nào cũng được, ít ra không gây chú ý.

– Mới rồi làm sao vậy?

– Cứ tưởng gặp yêu thú phi hành nào tập kích, làm ta hết hồn.

Lý Phong Linh Sư cửu trọng lộ biểu tình khó hiểu:

– Mới rồi có hơi thở quái dị thoáng qua nhưng biến mất ngay, rất kỳ lạ.

Mới rồi Lý Phong cảm giác có hơi thở kỳ lạ lóe qua nhưng bây giờ không còn dấu vết.

Tiếp theo mọi người nghi ngờ bàn tán, nhắm mắt tĩnh dưỡng.

Hai ngày sau, trong khi mọi người đang nhắm mắt điều tức thì Hoàng Kỳ Phàm ngồi trên con Hắc Đầu Giác Trĩ bay đằng trước nhất hét to một tiếng:

– Có yêu thú phi hành tập kích, chú ý!

Mọi người bừng tỉnh, nhìn chăm chú trước mặt. Có con yêu thú khổng lồ to cỡ ba mươi thước đập cánh bay tới, yêu thú phi hành thân hình như én, đầu to như con điêu, vuốt sắc nhọn, mắt lóe tia hung ác.

Lý Phong nói với đám người:

– Xem thể tích thì là Bạch Đầu Điêu, yêu thú phong hệ sơ kỳ tam giai.

Ầm!

Trong không trung phía trước Hoàng Kỳ Phàm đã đứng thẳng trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ, hộ thân cương khí dựng lên bao phủ gã và Hắc Đầu Giác Trĩ vào trong. Bàn tay Hoàng Kỳ Phàm liên tục đổi thủ ấn, một cây trường thương màu xanh hóa thành luồng sáng bay hướng Bạch Đầu Điêu.

Lực lượng cuồng bạo rít gào chấn phá hư không, xé rách dòng không khí đâm vào Bạch Đầu Điêu khổng lồ.

Bạch Đầu Điêu rít lên:

– Két két!

Bạch Đầu Điêu đập cánh, đôi cánh dấy lên giông bão hàng trăm thước quét hướng trường thương, khí lưu cuồng bạo khác xé gió va chạm vào Hoàng Kỳ Phàm.

Hoàng Kỳ Phàm hét to một tiếng:

– Súc sinh muốn chết!

Thủ ấn thay đổi, không khí thuộc tính thủy đè ép. Một quả cầu nước to mấy chục thước bay lên cao, hai tay Hoàng Kỳ Phàm đẩy mạnh, chân khí tuôn ra.

Quả cầu nước khổng lồ đụng vào khí lưu cuồng bạo. Hai lực lượng va chạm nổ tung trong không trung.

Ầm ầm ầm!

Quả cầu nước đụng tan bão khí lưu, giọt nước rơi tung tóe, phương xa hóa thành khí lưu tan biến trong hư không.

Bạch Đầu Điêu ăn đau hét lên:

– Két két!

Cơ thể khổng lồ bị lực lượng đè lảo đảo, nó trừng mắt nhìn Hoàng Kỳ Phàm, rồi đập cánh xoay người bỏ chạy. Yêu thú tam giai có linh trí khá cao, Bạch Đầu Điêu cảm giác thực lực của đối phương mạnh thì không dám trêu chọc nữa.

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
Hoàng Kỳ Phàm thu về thủ ấn, trường thương ở trên bầu trời hóa thành luồng sáng bay vào tay gã. Hoàng Kỳ Phàm không đuổi theo Bạch Đầu Điêu, yêu thú phi hành không dễ bắt, chúng có thiên phú phi hành khiến nhiều cường giả chịu thua.

Lục Thiếu Du liếc Thôi Hồn Độc Suất ngồi cạnh mình, thầm nghĩ:

– Lão độc vật bình tĩnh hay thật.

Mới rồi mọi người căng thẳng thần kinh chỉ có lão độc vật là không mở mắt cái nào.

Thanh niên hoa phục chỉ hé mắt liếc Bạch Đầu Điêu một cái rồi tiếp tục nhắm mắt lại.

Hoàng Kỳ Phàm ở phía trước lên tiếng:

– Mọi người nghỉ ngơi một lát rồi đi.

Ba con Hắc Đầu Giác Trĩ đáp xuống một sơn cốc. Không biết Sơn mạch Vụ Đô to cỡ nào, trong thời gian này mọi người vẫn luôn bay bên trên không trung của sơn mạch Vụ Đô.

Dưới sơn mạch toàn là rừng cây, sơn cốc. Rừng rậm rạp che kín không gian. Ba con Hắc Đầu Giác Trĩ được thành viên Tam đoàn trưởng chăm sóc đang nghỉ ngơi, chúng nó không thể cứ liên tục bay đi được.

Mọi người nghỉ ngơi trong sơn mạch.

Hoàng Kỳ Phàm mở miệng nói:

– Nơi này đã rất nguy hiểm, ít ai vào sâu trong Sơn mạch Vụ Đô thế này. Nếu mọi chuyện thuận lợi chúng ta có một tháng để đến Cổ vực. Nhưng có một chặng đường rất nguy hiểm, đến gần khu vực Cổ vực thì an toàn hơn nhiều. Cho nên nửa tháng tiếp theo là thời kỳ chúng ta nguy hiểm nhất.

Chủ yếu là nói cho năm người Lục Thiếu Du nghe, thành viên Tam đoàn trưởng đều rõ ràng nguy hiểm trên đường đi.

Phụ nhân trung niên hỏi:

– Hoàng đoàn trưởng, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Phụ nhân có thân hình nảy nở, dáng người lồi lõm toát ra khí chất thành thục làm nhiều dong binh liếc trộm liên tục.

Hoàng Kỳ Phàm ngước nhìn bầu trời, trả lời:

– Chúng ta đã đi con đường này mười lần, không có chuyện gì xảy ra, hy vọng lần này cũng bình an.

Hoàng Kỳ Phàm biết rõ sơn mạch đằng trước nguy hiểm, nếu xảy ra chuyện gì thì tiêu đời.

Ngực Lục Thiếu Du lại mấp máy.

– Tiểu Long!

Tiểu Long bắt đầu biến hóa.

– Sắp đột phá sao?

Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống, hắn cảm giác Tiểu Long đã đến lúc đột phá.

Lục Thiếu Du nói với mọi người:

– Ta đi trút bầu tâm sự chút.

Hạ Thanh Sơn nói:

– Đi gần đây được rồi, chỗ này cực kỳ nguy hiểm, đừng đi quá xa.

– Biết rồi!

Lục Thiếu Du vội vàng chạy đi, hắn biết sơn cốc này nằm sâu trong Sơn mạch Vụ Đô, nguy hiểm hơn hẳn vòng ngoài. Nhưng Tiểu Long sắp đột phá, Lục Thiếu Du hết cách. Có lẽ Tiểu Long đột phá sẽ dẫn đến náo động, không thể để ai phát hiện.

Lục Thiếu Du vội chạy lên một đỉnh núi. Tiểu Long luôn ngủ say lúc này vặn vẹo kịch liệt, khí thế cường đại khuếch tán, áp lực vô hình mạnh mẽ.

Vù vù vù!

Lục Thiếu Du đang định lôi Tiểu Long ra thì một cái bóng vàng nhạt tự động nhảy ra rơi xuống đất, ánh sáng chói lòa lan tràn.

Ánh sáng nở rộ, thân hình Tiểu Long hiện ra. Mắt thường thấy rõ Tiểu Long không ngừng biến to, năm thước, mười thước, mười lăm thước...

Trong lúc đó Tiểu Long phát ra hơi thở làm Lục Thiếu Du cảm nhận cuồng bạo và đáng sợ. Hơi thở đó xuyên thấu linh hồn, kéo theo linh hồn cùng dao động.

Giây lát sau Lục Thiếu Du không còn cảm giác bị áp chế nữa, ngược lại thấy thân thiết với áp lực này. Lục Thiếu Du đoán có lẽ vì hắn và Tiểu Long có huyết khế nên hơi thở này không áp chế hắn.

Khí thế trên người Tiểu Long càng lúc càng tăng cao, thân hình tạm dừng khoảng mười lăm thước, đây là thể tích lớn nhất của Tiểu Long mà Lục Thiếu Du từng gặp.

– Mười sáu thước, mười tám thước, hai mươi thước, hai mươi lăm thước...

Chương 159: Đi Cổ vực (2)

Nam nhân cõng đao nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du và Thôi Hồn Độc Suất, hỏi:

– Các người là ai? Muốn đi Cổ vực làm gì?

Lục Thiếu Du đứng lên nói chuyện:

– Tam đoàn trưởng, đây là thúc của tại hạ. Chúng ta bị một con yêu thú tam giai trong Sơn mạch Vụ Đô tập kích, có sáu người chết, chỉ thúc điệt chúng ta trốn thoát nên không đi Cổ vực được. Muốn nhờ quý dong binh đoàn mang chúng ta đi đoạn đường.

Lục Thiếu Du cảm nhận khí thế từ nam nhân cõng đao, hắn ngạc nhiên vì tu vi của gã cỡ Vũ Sư bát trọng trở lên, ngang ngửa nữ nhân độc ác kia.

Nghĩ đến nữ nhân độc ác là lòng Lục Thiếu Du rực cháy lửa giận, thù này không trả không là quân tử. Sau này hắn mà gặp lại nữ nhân độc ác kia thì quyết tâm tính sổ với nàng.

Nam nhân cõng đao nói:

– Thì ra là vậy, trùng hợp chúng ta nghỉ ngơi tại đây, mang theo các người cũng được, nhưng giá tiền thì mỗi người hai vạn kim tệ, không mặc cả. Nếu đồng ý thì bây giờ lên đường ngay, đoàn chúng ta sắp xuất phát.

– Hai vạn kim tệ một người.

Lục Thiếu Du thầm nhủ giá hơi mắc, hắn nhìn Thôi Hồn Độc Suất chằm chằm. Hai vạn kim tệ một người, tổng cộng bốn vạn kim tệ là số tiền lớn, hắn không muốn bỏ tiền ra khơi khơi.

Thôi Hồn Độc Suất móc hai gốc dược liệu màu xanh biếc ra:

– Ta không có kim tệ nhưng có hai gốc Bách Linh thảo chắc cỡ bốn vạn năm ngàn kim tệ. Ta dùng hai gốc Bách Linh thảo đổi bốn vạn kim tệ, đồng ý không?

Lục Thiếu Du kinh ngạc nói:

– Bách Linh thảo!

Lão độc vật này mang theo nhiều dược liệu thật, toàn là đồ tốt. Bách Linh thảo quý giá hơn Long Tu Thảo một chút.

Nam nhân cõng đao nói:

– Đương nhiên được, mời hai vị theo ta, chúng ta đang định xuất phát đi Cổ vực.

Hai gốc Bách Linh thảo tổng giá trị trên bốn vạn kim tệ, gã sẽ bán được năm vạn kim tệ nên đương nhiên không từ chối.

Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất đi theo nam nhân cõng đao ra khỏi tửu quán. Trong lúc trò chuyện Lục Thiếu Du được biết nam nhân cõng đao tên Hạ Thanh Sơn, Tam đoàn trưởng của Thanh Phong dong binh đoàn. Thanh Phong dong binh đoàn có ba đoàn trưởng, một trăm ba mươi thành viên. Nhưng chỉ có ba mươi người đi Cổ vực, có đại đoàn trưởng, nhị đoàn trưởng đi chung. Đại đoàn trưởng Hoàng Kỳ Phàm thực lực Vũ Phách ngũ trọng, nhị đoàn trưởng Lý Phong Linh Sư cửu trọng.

Thanh Phong dong binh đoàn có ba mươi người, hộ tống ba người đi Cổ vực, cộng thêm Lục Thiếu Du và Thôi Hồn Độc Suất là năm người. Ba người khác trả giá hai vạn năm ngàn kim tệ được hộ tống từ Thành Vụ Đô đi. Chuyến này Thanh Phong dong binh đoàn chỉ hộ tống năm người đã kiếm được mười mấy vạn kim tệ, tuy lời nhiều nhưng đó là lấy mạng ra đổi. Đi sâu vào Sơn mạch Vụ Đô tùy thời gặp nguy hiểm. Nhưng có yêu thú phi hành nên đi đường an toàn hơn chút, nhưng nếu gặp phải yêu thú phi hành khác tấn công thì vẫn nguy hiểm như thường.

Vì hai gốc Bách Linh thảo nên Hạ Thanh Sơn khá là khách sáo với Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất. Trong lúc nói chuyện Hạ Thanh Sơn đưa Lục Thiếu Du đến hỗ đất trống đằng sau sơn cốc, nơi đó có ba con yêu thú phi hành khổng lồ chờ sẵn. Ba con yêu thú phi hành thể tích to lớn, đứng trên mặt đất cao hai thước rưỡi, dài bảy, tám thước, thân hình khổng lồ.

Lục Thiếu Du cảm giác hơi thở từ người yêu thú phi hành:

– Yêu thú phi hành phong hệ hậu kỳ nhị giai, Hắc Đầu Giác Trĩ.

Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên, tốc độ của Hắc Đầu Giác Trĩ khá nhanh, hiếm thấy.

Trên đất trống, Lục Thiếu Du thấy có ba mươi người đứng xung quanh. Hạ Thanh Sơn đến trước mặt một nam nhân mặc áo ngắn, một nam nhân trung niên mặc trường bào màu trắng xì xầm gì đó rồ i móc hai gốc Bách Linh thảo ra.

Nam nhân mặc áo ngắn đi tới chỗ Lục Thiếu Du và Thôi Hồn Độc Suất, nhìn hai người một lúc sau nói:

– Ta là đại đoàn trưởng Hoàng Kỳ Phàm của Thanh Phong dong binh đoàn, hai vị hãy cùng chúng ta đi Cổ vực. Thanh Phong dong binh đoàn sẽ chịu trách nhiệm an toàn cho hai vị.

Lục Thiếu Du nói:

Luận võ công : Quách Tĩnh Có thể đánh bại Kiều Phong ?1.5M viewsEntertainment
– Vậy xin đa tạ đại đoàn trưởng.

– Không cần cảm ơn, chúng ta thu tiền rồi.

Hoàng Kỳ Phàm nói:

– Hiện tại chúng ta xuất phát đi.

Ong ong ong!

Tiếng rít trầm thấp vang lên, ba con Hắc Đầu Giác Trĩ đập cánh bay lên. Đôi cánh to lớn lớn hơn thân hình, hai cánh duỗi ra dài mười, mười ba thước.

Hoàng Kỳ Phàm dặn dò:

– Hai vị hãy ngồi trên chính giữa lưng yêu thú đi, có ba người khác cũng đi Cổ vực. Chúng ta sẽ mất khoảng một tháng là đến Cổ vực.

Lục Thiếu Du cảm ơn. Thôi Hồn Độc Suất không nói tiếng vào, thực lực như lão khinh thường dài dòng với đám người dong binh đoàn này.

Ba con Hắc Đầu Giác Trĩ bay lên cao, đã có người nhảy lên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ. Lục Thiếu Du vận dụng chân khí tụ dưới chân giẫm đất lấy đà nhảy lên lưng con Hắc Đầu Giác Trĩ chính giữa.

Vù vù vù!

Thôi Hồn Độc Suất lắc người lặng lẽ đáp xuống cạnh Lục Thiếu Du. Có mười một người ngồi trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ, trừ Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất ra còn chín người khác.

Lưng Hắc Đầu Giác Trĩ rộng tám, chín thước, mười một người ngồi không chật chội, nếu có thêm người thì hơi thiếu chỗ.

Lục Thiếu Du liếc trộm chín người khác. Sáu người là thành viên Thanh Phong dong binh đoàn, trong đó có nhị đoàn trưởng Lý Phong mặc áo trắng. Năm người khác thực lực cỡ Vũ Sư.

Trừ sáu người ra còn có ba vị khách đi Cổ vực. Một phu nhân trung niên, thân hình khá nẩy nở. Một thanh niên tóc ngắn mặc trường bào, một thanh niên tóc dài mặc hoa phục.

Lục Thiếu Du nhìn thanh niên tóc dài hoa phục lâu hơn chút, vì trong nam nhân thì người này thuộc loại đẹp trai, nếu trong kiếp trước của Lục Thiếu Du đủ chuẩn làm mặt trắng chờ phú bà nuôi, y như Giả Bảo Ngọc trong sách.

Cảm giác ánh mắt của Lục Thiếu Du, thanh niên mặc hoa phục khoanh chân ngồi trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ nghiêng đầu liếc hướng Lục Thiếu Du. Mắt thanh niên hoa phục sáng ngời chứa áp lực người lạ đừng tới gần, mơ hồ toát ra lạnh lẽo.

Lục Thiếu Du thu về tầm mắt, thầm nghĩ:

– Người này thật lạnh lùng.

Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ.

Mọi người ngồi ổn định, ba con Hắc Đầu Giác Trĩ đập cánh bay lên trên cao sơn mạch thẳng hướng Cổ vực.

Trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ, Thôi Hồn Độc Suất nhắm mắt tĩnh tọa suốt, hơi thở nhàn nhạt khuếch tán, dường như lão đang điều tức.

Lục Thiếu Du sớm nuốt hai viên đan dược tam phẩm, lúc này hắn luyện hóa năng lượng đan dược trong cơ thể thành chân khí tin thuần rót vào khí hải đan dược.

Mọi người ngồi trên lưng Hắc Đầu Giác Trĩ không nói chuyện, bên tai chỉ có tiếng Hắc Đầu Giác Trĩ vỗ cánh kéo khí lưu rít. Mọi người đều đang điều tức.

Thời gian chậm rãi trôi. Bảy ngày sau, ba con Hắc Đầu Giác Trĩ đáp xuống đất. Vị trí đáp là một sơn cốc, cũng là nơi dong binh tụ tập. Có nhiều dong binh đoàn, đoàn đội đã ở đây.

Mọi người vào trong tửu quán ăn uống no nê, bảy ngày nay người thực lực kém mỗi ngày ăn lương khô cầm hơi.

Nghỉ ngơi xong đám người lại xuất hiện đi. Lục Thiếu Du hỏi được chút tin tức từ đại đoàn trưởng Hoàng Kỳ Phàm. Phía trước là khu vực sâu trong Sơn mạch Vụ Đô, bên trong không còn chỗ cho dong binh đoàn cư trú, thông thường dong binh đoàn đến đây thì ngừng lại.