-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

Chương 5: Thiếu gia mệnh khổ

- Yêu thú huynh đệ, huynh đã cứu ta, hẳn là vì muốn để cho ta giúp huynh chăm sóc con Tiểu Kim Xà này phải không? Ta nợ huynh một ân huệ, con Tiểu Kim Xà này, ta sẽ thay huynh chăm sóc thật tốt.

Lục Thiếu Du nói, nếu dưới vách núi không có con Yêu thú dơi cho mình hai viên yêu đan, chắc hẳn mình đã chết cóng ở trong đầm nước rồi.

Sau khi đưa quần áo cho mẫu thân, Lục Thiếu Du quay lại phòng của mình, thân là Lục thiếu gia, Lục Thiếu Du chỉ có duy nhất một đặc quyền, đó chính là được cùng mẫu thân ở trong một căn phòng riêng biệt, không phải ở chung với những người hầu khác.

Một đêm ngủ thật say để bù lại mấy ngày không được ngủ, Lục Thiếu Du ngủ rất ngon, trong mộng còn mơ về mấy mỹ nữ, thiếu chút nữa máu mũi đã chảy ra rồi.

- Du thiếu gia, tỉnh dậy đi, Du thiếu gia.

Lục Thiếu Du đang ngủ ngon đây, thì có một giọng nói thì thầm bên tai hắn.

- Lục Tiểu Bạch, ta đang có nằm mơ đấy.

Lục Thiếu Du nghe thanh âm cũng biết đó là Lục Tiểu Bạch, trong số những người hầu của Lục gia, cũng chỉ có Lục Tiểu Bạch có quan hệ tốt với hắn nhất.

Mở hai mắt ra, Lục Thiếu Du thấy một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi xuất hiện ở trước mắt mình. Thiếu niên này mặc trang phục người hầu, kỳ thật trang phục của mình cũng không khác hắn là bao, thiếu niên này mắt sáng mày rậm, dùng lời ca ngợi để hình dung hắn chính là trông rất thông minh sáng sủa.

- Du thiếu gia, mấy ngày này người đã đi đâu? Người không sao chớ?

Lục Tiểu Bạch nhìn Lục Thiếu Du, sau đó ánh mắt cẩn thận quan sát Lục Thiếu Du, nhỏ giọng mà nói:

- Ta nghe nói là mấy người Triệu quản gia đem người đánh cho một trận, sau đó không thấy tăm hơi người đâu, có phải là đã xảy ra chuyện gì không, bọn hắn đã làm gì thiếu gia thế?

Lục Thiếu Du hiểu ra, lập tức nói:

- Ta không sao, chuyện này, về sau ta sẽ tìm bọn hắn tính sổ.

- Du thiếu gia, người phát sốt hay sao? Người không có chuyện gì là tốt rồi, lại còn muốn đi tìm bọn hắn tính sổ, ngươi muốn chết à?

Lục Tiểu Bạch nhìn Lục Thiếu Du trợn mắt nói.

- Thiếu gia...

Lục Thiếu Du đột nhiên nhớ tới ở kiếp trước, đột nhiên hướng Lục Tiểu Bạch nói:

- Dừng lại, về sau đừng gọi ta là thiếu gia.

- Không gọi là thiếu gia, ta đây gọi ngươi là gì? Cả Lục gia, thì chỉ có ta cùng Nam thúc gọi ngươi là thiếu gia, ngươi còn không hài lòng? Nhanh dậy ăn sáng đi, ta có mang đồ ăn sáng đến đây.

Lục Tiểu Bạch trừng mắt liếc Lục Thiếu Du, sau đó móc ra một miếng bánh đưa cho Lục Thiếu Du.

- Không nên gọi ta là thiếu gia, ngươi có thể gọi ta công tử.

Lục Thiếu Du nói, nhìn Lục Tiểu Bạch, trong lòng cũng là có chút cảm động, xem ra trước kia Lục Thiếu Du còn có một huynh đệ như vậy, có thể coi là rất tốt.

- Công tử, ăn mau đi, chúng ta còn phải đi khuân đồ, bằng không, Triệu quản gia nhất định lại tìm chúng ta gây phiền toái.

Lục Tiểu Bạch hướng tới Lục Thiếu Du nói.

- Chuyển vật gì?

Marina Square Ha Long
Halong Marina
Skip ad
00:10 / 00:32
: Ad ends in 00:21
Lục Thiếu Du hỏi.

Lục Tiểu Bạch nhìn Lục Thiếu Du liếc mắt một cái, nói:

- Ngươi cho rằng ngươi là thiếu gia thật sự à, không cần làm việc sao, hôm nay hiệu buôn đã đem đến không ít hàng, chúng ta phải đi mang tới nhà kho.

- Ta vốn cũng không phải là thiếu gia.

Lục Thiếu Du nói, xem ra làm thiếu gia như thế này, thật đúng là mệnh khổ a.

- Công tử, chúng ta đi thôi.

Lục Tiểu Bạch hướng đến Lục Thiếu Du nói.

Ra khỏi đình viện, hai người đi đến cửa sau Lục gia, hàng hóa hiệu buôn đều để ở cửa sau.

Vừa rồi không thấy mẫu thân trong đình viện, Lục Thiếu Du cũng biết thời gian này mẫu thân hẳn là đến phòng giặt quần áo phía sau viện. Sau khi sinh ra mình, theo lý mà nói mẫu thân cũng là Nhị phu nhân của Lục gia. Nhưng bà lại không có bất kỳ danh phận gì, còn phải tiếp tục làm việc như một nha hoàn, hơn nữa bởi vì thường xuyên bị ức hiếp nên cuộc sống càng khổ cực.

Lục Thiếu Du biết rõ tạm thời mình cũng không có biện pháp thay đổi điều gì, chỉ có thể cắn răng thầm nghĩ trong lòng, nhất định phải mau chóng thay đổi, phải tìm cách trở thành Vũ giả hoặc Linh giả mới được.

Dựa theo quy định của Lục gia, là một người hầu, nếu có thể chính là trở thành Vũ đồ thì địa vị mới được nâng lên, về phần Linh giả, quên đi, Linh giả vô cùng ít, cả Lục gia tối đa cũng chỉ có hai, ba Linh giả, mỗi người đều là bảo bối của cả gia tộc.

- Đi nhanh lên nào, Triệu quản gia đã tới rồi đó.

Đi qua vài hành lang, Lục Tiểu Bạch đột nhiên hướng Lục Thiếu Du nói, ở bên cạnh cửa sau Lục gia có ba thân ảnh, hai thân ảnh là người hầu, còn lại mặc trang phục tổng quản.

Lục Thiếu Du nhìn ba người kia, nhớ rõ đây chính là ba người đánh chết Lục Thiếu Du lúc trước, sau đó lặng lẽ ném xuống vách núi. Nhắc tới ba người hay ức hiếp mình, nếu là thật đánh chết mình, thì họ cũng không dám để cho ai biết, dù sao trên người mình cũng mang dòng máu của Lục gia.

Trong ba người này, hai người là người hầu cao cấp của Lục gia, bình thường cũng chỉ hầu hạ Đại phu nhân. Về phần tổng quản, 35 tuổi, ba người này đều là người hầu đi theo từ nhà mẫu thân đẻ của đại phu nhân.

Lục Thiếu Du nhìn chăm chú nhìn ba người này, sát khí tràn ngập trong lòng. Ba người này mình không thể không diệt, để lại tuyệt đối là một đại họa hại, bình thường chúng cũng hay gây khó dễ cho mẫu thân mình.

Chỉ là trong ba người này, hai người là người hầu cao cấp, cũng là Vũ giả Vũ đồ, Triệu tổng quản lại là Vũ sĩ, mười đại hán bình thường cũng không phải đối thủ Triệu tổng quản, muốn loại bỏ ba người này, chỉ sợ là rất khó khăn.

Lục Tiểu Bạch kéo Lục Thiếu Du vội vàng ra ngoài, cửa sau cách đó không xa, cũng là chỗ chất đầy một ngàn túi hàng hóa, thoạt nhìn mỗi túi đều không nhẹ.

Ở phía trước, Triệu tổng quản cùng hai tên người hầu cao cấp nhìn Lục Thiếu Du, cả ba đều hết sức ngạc nhiên, ba người nhìn nhau, sắc mặt tái nhợt.

- Triệu tổng quản, tiểu tử này làm sao mà... Hắn rõ ràng bị chúng ta...

Trong ba người, tên người hầu bên trái hướng tới Triệu tổng quản nói:

- Không có gì ngạc nhiên, có thể là chúng ta luống cuống tay chân nhìn lầm rồi, tiểu tử này mạng lớn, ném xuống vách núi cũng không chết. Không chết cũng tốt, có vẻ như lão gia đang điều tra nên tạm thời đừng đụng đến tiểu tử này, để cho hắn thoải mái thêm mấy ngày nữa.

Triệu tổng quản nhỏ giọng nói:

- Ồ, tại sao hôm nay Triệu tổng quản không gây phiền toái cho chúng ta nhỉ?

Vừa nâng một túi hàng hóa, Lục Tiểu Bạch vừa hướng Lục Thiếu Du nói, tựa như có một số điều nghi ngờ, vì bình thường Triệu tổng quản luôn bằng mọi cách phải gây sự với mình.

Chương 4: Lục gia

- Mẫu thân, con không sao.

Nhìn phu nhân hiền lành trước mắt, trong lòng Lục Thiếu Du khẽ giật mình, con của nàng, đã chết, nhưng mình không thể đem sự thật nói ra, về sau, mình sẽ là con của người.

- Thiếu Du, nhanh nói cho mẫu thân biết, mấy ngày nay con đi đâu, vì sao đi mà không nói tiếng nào?

Nhìn Lục Thiếu Du còn nguyên vẹn trở về mẫu thân của hắn mới thở dài một hơi, lôi kéo hai tay của hắn hỏi.

- Con có chút việc phải làm, xin lỗi vì đã làm người lo lắng.

Lục Thiếu Du đáp lời, tất nhiên hắn không thể nói rằng con của người đã bị đánh chết ném xuống vách núi.

- Con đói chưa? Mẫu thân đi lấy đồ ăn ngon lại cho con.

Mỹ phụ nhân hiền lành vội vàng lấy ra mấy cái bánh bao và một món ăn mặn. Lục Thiếu Du nhìn xem, vừa nhìn cũng có thể nhận ra món ăn này khá ngon nhưng đây chỉ là canh thừa mà thôi.

- Đồ ăn này rất sạch sẽ, Nam thúc phải trộm từ phòng bếp đó, nhanh ăn đi, đây chính là món con thích ăn nhất.

Mỹ phụ nhân nhìn Lục Thiếu Du nói, ánh mắt dịu dàng, ngữ điệu toát ra sự áy náy, thấp giọng nói:

- Cũng tại mẫu thân vô dụng, khiến cho con vừa ra đời đã chịu khổ, sớm biết như vậy, lúc trước mẫu thân không nên sinh ra con.

- Mẫu thân, đây không phải lỗi của người, sau này con sẽ không để người chịu khổ nữa.

Nhìn ánh mắt của mỹ phụ nhân, mắt Lục Thiếu Du cũng nhịn không được mà phủ lên một lớp sương mù. Kiếp trước hắn lớn lên ở cô nhi viện, từ nhỏ đã không có tình thương của mẫu thân, có lẽ xuyên qua cũng là do ông trời muốn đền bù cho hắn, để hắn cảm nhận được tình thương của mẫu thân. Giờ khắc này, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi âm thầm thề, đây chính là mẫu thân ruột của mình, nhất định không để cho mẫu thân chịu khổ thêm nữa.

- Con ngoan, nhanh ăn đi, ăn xong rồi, cởi quần áo ra, mẫu thân giúp con giặt sạch.

Nhìn Lục Thiếu Du, mỹ phụ nhân hạnh phúc cười nói.

Lục Thiếu Du quả thật có chút đói bụng nên vội vàng ăn như hổ đói. Năm cái bánh bao thoáng cái đã vào trong bụng sau đó hắn lập tức quay lại gian phòng của mình.

- Đã xuyên qua rồi, bây giờ phải tính toán tương lai của chính mình.

Trong phòng, Lục Thiếu Du chăm chú nhìn gian phòng cũ nát rồi thì thầm. Kiếp trước không có tiền đồ, bây giờ được xuyên qua, bắt đầu một cuộc sống mới, hắn làm sao có thể cam chịu trở thành người tầm thường.

Đây là cái mạng thứ hai mình may mắn mới có được, nếu không thể đạt được thành tựu gì thì thật xin lỗi lão thiên gia. Kiếp trước vô năng không thể làm chủ cuộc sống, kiếp này, ngủ, phải say trên gối mỹ nhân, tỉnh, phải nắm quyền thiên hạ, đây mới là thứ hắn muốn.

Nghĩ đến đây, huyết dịch trong lòng Lục Thiếu Du cũng bắt đầu sôi trào lên.

- Xem ra, tuy ngươi trôi qua mười sáu năm tầm thường, nhưng trong huyết quản vẫn luôn có một phần không cam lòng. Yên tâm đi, về sau ta sẽ thay ngươi hoàn thành.

Lục Thiếu Du nói nhỏ.

- Tuổi trẻ...
Gamethu.Mu - Trận Pk kinh điển giữa DW và Elf
GameThu.MU - Mu Online Season 13 Reset
00:06 / 00:24
: Ad ends in 00:18
Ngồi ở trước gương đồng trong gian phòng cũ nát, Lục Thiếu Du nhìn hình dạng của mình bây giờ, từ một người hai mươi ba gần hai mươi bốn tuổi được quay lại hình dáng lúc mới mười sáu tuổi, xem ra hắn đã kiếm được khoản lời không nhỏ.

- Mặc dù ngươi khá tầm thường, cũng không phải ngọc thụ lâm phong, anh tuấn bất phàm, nhưng cũng xem như là có hương vị.

Lục Thiếu Du nhìn bộ dáng bây giờ của mình hơi mỉm cười. Dáng người cao gầy, làn da màu lúa mạch, ngũ quan đầy đặn, đặc biệt là đôi mắt kia, đôi đồng tử sáng như sao.

- Không tồi, cũng khá ưa nhìn.

Lục Thiếu Du tự kỷ cười cười, môi mỏng khẽ nhếch, kéo lên nụ cười lười biếng, trong sự vui vẻ còn chôn giấu một phần dã tâm

- Bây giờ, nên tìm hiểu rõ thế giới này.

Lục Thiếu Du nằm trên giường, trong đầu cẩn thận tìm kiếm thông tin về thế giới này.

Đây là một thế giới hoàn toàn khác với kiếp trước, có tên là đại lục Linh Vũ, là một đại lục vô cùng rộng lớn. Tại đây lấy Vũ vi cường, lấy Linh vi tôn, có Vũ giả cùng Linh giả tồn tại.

Vũ giả có lực lượng lớn vô cùng, nghe nói khi đạt đến cảnh giới nhất định dời núi lấp biển, phá toái hư không, có thể di sơn đảo hải, đi trong hư không. Vũ sư chia các cấp bậc theo thứ tự là Vũ đồ, Vũ sĩ, Vũ sư, Vũ phách, vũ tướng, Vũ suất, Vũ vương, Vũ tôn, Vũ đế.

Còn về Linh giả, nghe nói đó là những người vô cùng thần bí, họ có sức mạnh vô cùng to lớn, có khả năng mà không ai có thể tưởng tượng nổi. Khi Linh giả đạt đến cảnh giới nhất định, có thể hô mưa gọi gió. Linh giả cũng phân thành Linh đồ, Linh sĩ, Linh sư, Linh phách, Linh tướng, Linh suất, Linh vương, Linh tôn, Linh đế.

Trên đại lục Linh Vũ, đạt đến Vũ suất cùng Linh suất đã là cường giả trong cường giả, họ đều là những người cao cao tại thượng. Lão gia chủ Lục gia, cũng chính là ông nội mà hắn chưa từng gặp mặt, nghe nói chính là Vũ giả cảnh giới Vũ tướng.

Trên đại lục này, ngoại trừ Vũ giả cùng Linh giả, còn có Yêu thú và Linh thú. Yêu thú và Linh thú cực kỳ lợi hại, con người cũng không dám trêu chọc chúng, chỉ những Vũ giả hoặc Linh giả có thực lực vô cùng mạnh mẽ mới dám đi đối phó Yêu thú và Linh thú. Chính vì vậy, địa vị của Vũ giả, Linh giả trên đại lục rất cao.

- Xem ra, chỉ khi trở thành Linh giả hoặc Vũ giả thì tương lai mới có hi vọng, nhưng mà, vì sao thân thể này không thể trở thành Vũ giả, Linh giả đây?

Trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, từ trong trí nhớ biết được, thân thể này của mình, lúc nhỏ có trắc nghiệm qua, dường như là kinh mạch không có vấn đề gì, nhưng không hiểu sao lại không thể trở thành Vũ giả hoặc Linh giả.

Nếu như có thể trở thành Vũ giả hoặc Linh giả, địa vị mình và mẫu thân sẽ không phải là không bằng người hầu như thế này.

- Nhất định phải nghĩ biện pháp trở thành Linh giả hoặc Vũ giả, đây là lối đi duy nhất.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, trên thế giới này, nếu muốn có được những thứ mình muốn thì chỉ có thể đi theo hai con đường này.

- Ồ, suýt nữa đã quên ngươi, tiểu gia hỏa này.

Lục Thiếu Du cởi quần áo rách nát trên người ra, đang định đưa cho mẫu thân thì phát hiện con rắn màu vàng nhạt quấn trên cánh tay của mình.

- Xì xì...

Con rắn nhỏ màu vàng nhạt dài mười phân, mắt nhỏ mở to chăm chú nhìn Lục Thiếu Du, cái lưỡi chẻ đôi không ngừng co duỗi. Sau đó cũng không để ý tới Lục Thiếu Du, nó tiếp tục quấn quanh cánh tay hắn, dường như đã ngủ.

Lục Thiếu Du cẩn thận quan sát con rắn nhỏ màu vàng nhạt, trên thân nó bao phủ một lớp lân phiến chi chit sáng bóng, nhìn kỹ phía dưới, Tiểu Kim Xà cũng không giống với một số loài rắn khác, có vẻ nó không phải là một con rắn bình thường.

Chương 3: Băng hỏa lưỡng trọng thiên

- Ột ột…

Hai tiếng, Lục Thiếu Du hoàn không kịp phản ứng, trong miệng đã có hai viên yêu đan, ngay sau đó hai dòng chất lỏng nóng và lạnh trong xuất hiện trong cổ họng hắn. Một chất lỏng nóng như lửa đốt cháy trong thân thể hắn, trong khoảnh khắc trong cơ thể Lục Thiếu Du giống như lò thiêu. Chất lỏng còn lại thì lạnh lẽo như băng, ngay lập tức làm thân hình hắn kết thành một khối băng.

- Chi Chi...

Lần thứ hai, yêu thú dơi kêu lên, đôi mắt nó nhìn uể oải đi không ít, sau đó cánh bên phải rung lên, từ cánh dưới cánh chim có một con rắn nhỏ màu vàng dài tầm 10 tấc bị giũ ra.

- Chi chi!

Yêu thú dơi kêu lên chi chi lần nữa, con rắn màu vàng dường như hiểu ý nó, ngay sau đó con rắn bò lên trên người Lục Thiếu Du, từ trên cổ chui vào quần áo của hắn.

Nhìn thấy con rắn màu vàng nhỏ bò vào quần áo Lục Thiếu Du, con yêu thú dơi nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, trong ánh mắt mang theo khẩn cầu.

Lúc này Lục Thiếu Du không thể nói chuyện, trong cơ thể hắn có hai dòng năng lượng đang không ngừng lan tỏa. Hai năng lượng nóng lạnh cùng tiến tới, quả thực giống như hai thế giới băng hỏa khác nhau, Lục Thiếu Du muốn kêu thảm thiết nhưng không thể phát ra được thanh âm nào.

Sau một lát, Lục Thiếu Du cũng không cách nào kiên trì được nữa, hắn ngất đi ngay trên mặt nước nên không thể biết được thân thể mình đang biến hóa thế nào. Giống như đầm nước này, bên trái bờ hơi nóng bốc lên nghi ngút, bên phải bờ băng đá chưa tan, trên mặt Lục Thiếu Du, một bên tái nhợt, một bên đỏ bừng.

- Còn chưa chết sao?

Lục Thiếu Du tỉnh lại, mở hai mắt ra, nhận ra mình đang nằm trên bờ, thân thể dựa vào một cây cây khô phía sau.

- Ô, cử động được rồi.

Lục Thiếu Du hơi giật giật chân tay, phát hiện hai chân bị mất cảm giác, đôi tay bị gãy nay đã được khôi phục, hoàn hảo vô khuyết.

- Đã chết rồi sao, yêu thú huynh, đa tạ ngươi.

Lục Thiếu Du thấy bên cạnh mình, con yêu thú dơi toàn thân trắng tinh đang nổi trên mặt nước, giống như là một chiếc thuyền lớn.

Thấy thân thể khôi phục, Lục Thiếu Du đoán rằng việc này có liên quan đến việc con yêu thú dơi cho hắn ăn yêu đan. Yêu đan vô cùng quý giá, tất nhiên có thể có tác dụng thần kỳ.

Lục Thiếu Du bò lên bờ, đối diện với hồ nước lạnh, nhìn thi thể con dơi yêu thú nói rằng:

- Thân thể ngươi to lớn như vậy, ta cũng không thể nào mai táng cho ngươi, hồ nước lạnh này coi như mộ địa rồi.

Sau đó, hắn đánh giá bốn phía, bây giờ phải tìm cách rời khỏi vách núi này.

Lục gia, ở Trấn Thanh Vân được coi như là một đại gia tộc, nhắc tới Lục gia, người Trấn Thanh Vân ai ai cũng biết. Lão gia chủ của Lục gia đã đạt tới cảnh giới Vũ tướng, ở trong toàn bộ Trấn Thanh Vân cũng là nhân vật số một số hai.

Mà Lục gia không chỉ là thế gia vũ đạo mà đồng thời cũng kinh doanh không ít cửa hàng ở Trấn Thanh Vân, nghe nói cơ ngơi bên ngoài trấn cũng không ít.

Màn đêm buông xuống, hàn khí trên bầu trời bắt đầu lan tỏa làm bông tuyết tung bay, một thiếu niên từ trong màn đêm đi ra, dáng người đơn bạc, quần áo vừa cũ vừa rách nát, thân hình cô độc đón từng cơn gió lạnh phiêu đãng trong không gian, càng hiện lên sự nghèo túng.

Thiếu niên đi về hướng Trấn Thanh Vân, trước một khu nhà lớn, vừa đi trước vừa lẩm bẩm nói:

- Đây là Lục gia sao?

❌❌ ĐỊA CHỈ CHUYÊN KHOA NAM-HỌC UY TÍN HÀNG-ĐẦU TẠI HÀ NỘI 💥 Điều trị dứt-điểm #XUẤT_QUÁ_SỚM – #CẮT.BQĐ NHANH CHÓNG 📛 Trực tiếp từ các bác sĩ chuyên khoa hàng-đầu tại Việt Nam 👉 #Gửi_câu_hỏi hoặc 1 dấu (.) để được tư vấn nhanh chóng những thắc mắc từ các bác sĩ chuyên khoa ☎ SĐT TƯ VẤN VÀ ĐẶT HẸN MIỄN PHÍ: 0988 00 11 52 - 0962.99.11.99 ⛔ Xem thêm về tiểu sử của các bác sĩ tại video ------------------ ✪ Phòng Khám Đa Khoa Quốc Tế HN: Chuyên khoa sức khỏe sinh sản - nam khoa - phụ khoa - bệnh xã hội - kế hoạch hóa gia đình ✪ Khám chữa bệnh ngoài giờ hành chính: từ 8h00 - 20h00 tất cả các ngày (kể cả thứ 7, chủ nhật và ngày lễ)
Phòng Khám Đa Khoa Quốc Tế HN
Skip ad
00:10 / 01:43
: Ad ends in 01:32
Vị thiếu niên này không thể là ai khác, đó chính là Lục Thiếu Du.

Theo vách núi bò lên Lục Thiếu Du mất thời gian hết ba ngày, khi leo lên vách núi, Lục Thiếu Du phát hiện bản thân mình dường như có một sức mạnh rất lớn, cuồn cuộn không hết, bằng không hắn cũng không bò lên được vách núi đó.

Lục gia được bao quanh bởi tường cao, đình viện nối tiếp nhau không ngớt, dựa theo trí nhớ của Lục Thiếu Du, phong cách kiến trúc của Lục gia có điểm giống lâm viên Tô Châu ở kiếp trước.

- Cốc cốc...

Lục Thiếu Du gõ vào cửa lớn của Lục gia, bây giờ bụng hắn đã kêu lên ùng ục vì đói.

- Cọt kẹt.

Cửa lớn Lục gia mở ra, hai người hầu đầu đội mũ mềm, mặc y phục xám đi ra, vừa thấy Lục Thiếu Du, trong mắt hai tên người hầu này lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Ngươi phải đi cửa sau, Phu Nhân đã thông báo, ngươi không thể đi cửa trước.

Hai người hầu kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du trong chốc lát nhưng ngay sau đó cũng không để Lục Thiếu Du vào trong mắt, đem của lớn khép lại.

- Hai tên cẩu nô tài, còn tưởng ta là Lục Thiếu Du trước kia sao? Về sau sẽ khiến các ngươi biết thế nào là khinh thị ta.

Lục Thiếu Du nhổ ra một ngụm nước bọt trước cửa lớn Lục gia, sau đó hướng cửa sau đi đến.

Dựa theo trí nhớ trong đầu, Lục Thiếu Du biết được vị Lục thiếu gia này từ trước đến nay chưa từng được bước qua cửa lớn Lục gia. Mặc dù là thiếu gia Lục gia, nhưng mẫu thân hắn chỉ là một nha hoàn, địa vị thấp kém, sau khi hạ sinh hắn càng bị vợ cả đối xử tàn tệ, phụ thân hắn cũng không dám có ý kiến gì, mẫu thân hắn vì thế mà phải nhẫn nhục chịu đựng.

- Thiếu Du thiếu gia, rốt cục người đã trở về, người đã mất tích năm ngày rồi, Nhị phu nhân nhớ ngươi muốn chết, ngươi nhanh trở về đi.

Cửa sau vừa mở ra, một lão nhân nhìn thấy Lục Thiếu Du, vội vàng ân cần nói, trong mắt mang theo vài phần thương cảm.

- Ta biết rồi, Nam thúc.

Theo trong trí nhớ, Lục Thiếu Du nhận ra lão bộc này tên là Nam thúc, ngoài mẫu thân ra, ông cũng là người đối tốt với hắn, khi hắn còn bé vẫn luôn để ý chăm sóc hắn.

- Ồ, chẳng lẽ ta nhìn sai rồi?

Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du, trong đôi xám tro của lão bộc chợt lóe lên tinh quang nhưng ngay sau đó khôi phục lại ánh mắt tối tăm, mờ mịt, rồi từ từ đóng lại cửa sau.

Lục Thiếu Du đi qua mấy hành lang dài, đến một một đình viện thấp bé, đây là chỗ ở của người hầu trong Lục gia. Lục gia chính là gia tộc lớn trong trấn, riêng người hầu cũng có hai ba trăm người, mà tộc nhân của Lục gia, trực hệ cùng chi thứ cộng lại cũng gần bảy trăm người, một gia tộc gần bảy trăm người tất nhiên không nhỏ.

Một nơi có những đình viện cũ nát ở phía trước, Lục Thiếu Du đi vào trong viện, đứng trước một đình viện có chút cũ nát, do dự một trong chốc lát, sau đó Lục Thiếu Du đẩy cửa phòng ra.

- Thiếu Du, con đã đi đâu vậy, mẫu thân lo cho con muốn chết.

Trong phòng có một vị phụ nhân, mặc y phục màu xanh nhạt, khoảng chừng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, gương mặt thanh tú, hai hàng lông mày thon dài, khuôn mặt hơi tròn, cũng có thể coi là một mỹ nhân, trong mắt vẫn còn lưu lại tơ huyết, dường như vừa mới khóc.

Phụ nhân này vừa thấy Lục Thiếu Du thì vội vàng tiến đến, nhìn Lục Thiếu Du một thân tả tơi, rách nát thì hốc mắt lại ngấn nước.

Chương 2: Nhân phẩm có vấn đề (2)

- G ri...

Ngay tại lúc Lục Thiếu Du đang suy nghĩ xem có phải yêu thú đang tiến về phía mình hay không thì từ trên không một chuỗi âm thanh rít gào truyền đến. Ngay lập tức trước mắt hắn như bị mây đen bao phủ. Một con chim khổng lồ dài hơn trăm thước xuất hiện trên không trung.

Cách chim mở rộng, bay lượn ngay khoảng không trên đầu Lục Thiếu Du. Con chim này có điểm giống chim ưng nhưng phủ bên ngoài bộ lông màu xanh, dưới bụng có lông tơ màu trắng. Hai chân có móng vuốt sắc nhọn uốn cong, thoạt nhìn như lưỡi dao sắc bén, hai mắt Cự Ưng chăm chú nhìn xuống phía hắn.

- Yêu thú, chẳng lẽ ta vừa mới xuyên qua đã phải trở thành món ăn trong bụng yêu thú sao?

Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc, ở kiếp trước lấy đâu ra một con chim ưng lớn như vậy. Lập tức, Lục Thiếu Du bất đắc dĩ mà nở nụ cười khổ, bây giờ mình không thể di chuyển, yêu thú mà muốn ăn thịt mình thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.

- Vèo vèo...

Lục Thiếu Du cảm giác được phía sau mình tựa hồ đang có con vật gì đó bay đến, hai cánh nó vuốt trên mặt nước làm mặt nước cuộn sóng, mà hắn cũng bị sóng cuộn ra phía ngoài.

- Dát dát...

Trên không trung, Cự Ưng kêu lên một tiếng, hung quang trong mắt vừa lộ, hai cánh chấn động, mang theo gió lốc lao thẳng xuống dưới, móng vuốt co lại, như xuyên qua không gian lao xuống tựa tia chớp.

- Mạng ta xong rồi.

Trong lòng Lục Thiếu Du chỉ còn một mảnh lạnh lẽo, vừa mới xuyên qua cuối cùng lại trở thành món ăn trong bụng của yêu thú, vận số của ta cũng quá kém đi.

- Vèo...

Ngay lúc Lục Thiếu Du tuyệt vọng, trước mắt hắn đột ngột xuất hiện một một mảnh tối đen, một cái bóng to lớn từ phía sau đầu hắn nhảy lên. Tốc độ quá nhanh, Lục Thiếu Du vội ngước mắt nhìn lên cũng chỉ có thể trông thấy là một con Yêu thú phi hành lớn hơn trăm thước có điểm giống con dơi, toàn thân màu trắng tinh, dưới bụng yêu thú có một lỗ hổng to, máu tươi từ đó không ngừng chảy ra, hẳn là con yêu thú này đang bị thương.

- Phanh! Phanh!

Chỉ trong tích tắc, hai con yêu thú đã đụng độ nhau trên không, những tiếng rít gào xuyên qua không gian vang vọng xung quanh Lục Thiếu Du. Hắn nằm trong đầm nước, mặt nước không ngừng dao động nhưng bản thân hắn thì lại không thể nhúc nhích.

Sau khi va chạm mấy lần, Lục Thiếu Du thấy, Yêu thú Cự Ưng thu lại móng vuốt, hai cánh chấn động, mang theo gió lốc hung hăng chụp xuống Yêu thú dơi.

- Chi chi.

Con dơi khổng lồ rít lên, ngay lúc Lục Thiếu Du còn đang kinh ngạc, trong miệng yêu thú đã tràn ra một đoàn sương mù màu trắng.

Sương mù màu trắng phun ra, giữa không trung một cỗ hàn khí bắt đầu khuếch tán. Trong tích tắc, hàn khí quét qua khiến cả đầm nước bị đóng băng.

Trên không, Cự Ưng cũng bị đông lạnh trở thành khối băng, thân hình khổng lồ lập tức rơi thẳng xuống đầm nước.

- Ầm...

Cự Ưng đã rơi xuống trên mặt băng, mặt băng bị phá vỡ, xuất hiện vô số khe nứt. Cùng lúc này con yêu thú dơi dường như cũng trở nên suy yếu, nó hạ xuống mặt băng, từ từ tiến tới gần Cự Ưng Yêu.

- Rắc.

Lục Thiếu Du vừa nhìn lại đã thấy yêu thú dơi há miệng lộ ra hai chiếc răng nanh bén nhọn cắn xuống, một ngụm đem da cùng lông trên bụng Cự Ưng xé ra, một viên ngọc to cỡ nắm tay trẻ con, toàn thân phát ra ánh sáng màu xanh, bên trên còn dính máu lăn xuống mặt băng.

- Yêu đan? Yêu thú ít nhất phải đạt tứ giai mới có yêu đan.
KStarCoin Introduction Video
KStarLive.com
Skip ad
00:10 / 01:49
: Ad ends in 01:38
Lục Thiếu Du từ trí nhớ trong đầu biết được, loại yêu đan này, yêu thú ít nhất phải đạt đến tứ giai mới có, những yêu thú tam giai trở xuống sẽ không có yêu đan. Yêu đan hình như là rất giá trị.

-Dát dát...

Khi Cự Ưng bị yêu thú dơi xé mở bụng lộ ra yêu đan. Trong nháy mắt, quanh thân Cự Ưng phát ra một ngọn lửa, ngay lập tức làm băng tan, cái mỏ sắc bén mổ thẳng vào vết thương trên bụng của yêu thú dơi. Ngay sau đó bụng của yêu thú dơi không ngừng chảy máu, một viên ngọc lớn chừng nắm tay trẻ con dính đầy tơ máu tràn ngập tia sáng nhu hòa bị đánh rơi trên mặt băng.

- Đây cũng là yêu đan sao...?

Lục Thiếu Du kinh ngạc nói, yêu thú tứ giai trở lên rất khó bắt gặp, không ngờ dưới vách núi lại này một lát mà thấy những hai con.

-Ô ô!

Yêu thú dơi bị đau, nó kêu lên thảm thiết rồi dùng cái răng nanh cắn mạnh vào cổ của Cự Ưng, trực tiếp cắn đứt cổ Cự Ưng, tia máu không ngừng phun ra, lần này con Cự Ưng hoàn toàn chết hẳn.

Bây giờ, mặt băng bắt đầu thay đổi lần thứ hai, Lục Thiếu Du lạnh run cả người, môi trắng bệch không có chút huyết sắc, mặt tái xanh, thân thể hầu như cứng đơ. Nhìn hai con yêu thú khổng lồ đại chiến như một ảo giác khi xem phim 3D, thật là làm cho người ta kinh hoàng.

- Chi chi...

Trên mặt nước, yêu thú dơi ngậm viên yêu đan của Cự Ưng trong miệng của mình, hai cánh xẹt qua trên mặt nước lạnh. Ngay sau đó, nó chậm rãi hướng tới gần Lục Thiếu Du.

- Phiền toái rồi đây.

Lục Thiếu Du nhìn con yêu thú dơi đang hướng tới gần mình, trong lòng cảm thấy tuyệt vọng, hai mắt yêu thú kia đang nhìn hắn chằm chằm.

- Chi chi!

Yêu thú dơi bay đến bên người Lục Thiếu Du, cổ họng của con dơi phát ra một tiếng vang, với thân thể khổng lồ, một con mắt của nó còn lớn hơn cả người Lục Thiếu Du. Trong mắt của nó không hề có ác ý, ngược lại ánh mắt rất chân thành nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du tưởng rằng mình chết chắc rồi, hắn nhìn vào thân hình to lớn của yêu thú, dường như yêu thú này không có ác ý với mình:

- Ngươi có chuyện gì muốn ta giúp sao?

Lục Thiếu Du thử nói một câu để thăm dò, nghe nói yêu thú cao giai đều là linh vật của thiên địa, nhất định sẽ có linh trí.

- Chi chi!

Nghe được Lục Thiếu Du nói, con yêu thú dơi phát ra một âm thanh vui sướng, khẽ gật đầu, hình như đang đáp lại Lục Thiếu Du.

Con dơi này quả thật hiểu được lời của mình, Lục Thiếu Du sửng sốt một chút. Nếu như là trước đây, nhất định Lục Thiếu Du sẽ bị dọa cho giật hết cả mình, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy không có gì là quá kinh ngạc, bản thân hắn có thể chuyển kiếp thì còn có cái gì không thể tiếp nhận đây?

- Ta nói yêu thú huynh này, ngươi nhìn ta đi, tự thân ta còn khó bảo toàn, làm sao có thể giúp huynh?

Lục Thiếu Du nhìn yêu thú dơi cười khổ một cái rồi nói.

- Chi chi

Tựa như nghe hiểu Lục Thiếu Du nói, con dơi yêu thú cúi đầu chăm chú đánh giá hắn, sau đó phát ra một âm thanh trầm thấp, nhảy mạnh lên lấy hai móng vuốt ấn vào bụng Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du không tự chủ được há hốc miệng ra.

Chương 1: Nhân phẩm có vấn đề (1)

- Ưm, ta đang ở nơi nào thế này?

Lắc lư cái đầu vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, Lục Thiếu Du cảm thấy xung quanh mình rất ẩm ướt, hơn nữa toàn thân đau nhức như muốn tê liệt, gió từ bốn phía thổi qua, tạt vào người hắn khiến hắn không nhịn được mà rùng mình một cái.

Đầu Lục Thiếu Du toát mồ hôi lạnh, hắn vội vàng mở choàng mắt. Không gian xung quanh chỉ là một mảnh đen kịt, trên không trung, một vầng trăng lưỡi liềm đang treo lơ lửng. Sau một lát, mượn ánh sáng yếu ớt phát ra từ mặt trăng hắn mới nhìn được cảnh vật rõ ràng hơn một chút. Hiện tại hắn đang ở trong một đầm nước, lúc này hẳn là ban đêm.

- A...

Cơn đau điếng từ đại não truyền đến khiến hắn phải kêu lên một tiếng thảm thiết. Lục Thiếu Du cảm nhận được có một lực lượng kỳ lạ đánh vào đầu mình khiến hắn lập tức ngất đi một lần nữa.

Khi trời gần sáng Lục Thiếu Du mới từ từ tỉnh lại, nhưng khi nhận được tin tức mới từ đại não Lục Thiếu Du thiếu chút nữa lại ngất đi.

- Nhân phẩm của ta bạo phát sao, xuyên việt rồi, đây là không phải là nằm mơ chứ?

Lục Thiếu Du mở to hai mắt chăm chú nhìn bốn phía, theo những tin tức nhận được từ đại não, cùng với việc đã từng xem qua mấy tiểu thuyết xuyên việt, Lục Thiếu Du khẳng định rằng mình đã bị xuyên việt rồi. Tình huống này tưởng chừng như không có thật, thậm chí trong trăm triệu hoàn cảnh cũng chưa chắc tìm được một, vậy mà lại xảy ra trên người hắn.

Lục Thiếu Du ngẫm lại, mình vừa mới tốt nghiệp đại học hạng ba, cũng tìm được công việc vặt vãnh ở trong một văn phòng nhỏ. Trong khi đang giúp cấp trên photo tài liệu thì không ngờ máy photocopy bị rò điện, hắn bị chết bất đắc kỳ tử mà xuyên qua.

Kiếp trước không nói làm gì, tiền đồ xa vời, xuyên qua cũng tốt, nói không chừng xuyên qua đến một thế giới khác sẽ đạt được thành tựu lớn hơn. Dựa theo những hiểu biết của bản thân hắn trong tiểu thuyết, người xuyên qua, không một người nào đạt được thành tựu quá thấp. Nguyên một đám không phải thê thiếp thành đàn thì cũng là bá chủ của thế giới mới, kém cỏi nhất cũng làm phú nhị gia, hẳn là mình cũng không quá xui xẻo.

Xác định mình bị xuyên qua, Lục Thiếu Du không có bất kỳ cảm giác đau khổ hay tiếc nuối gì mà ngược lại hắn cảm thấy mình như được giải thoát. Kiếp trước hắn không phải là người có chức có quyền, cũng không phải người giàu có, tiền đồ rất xa vời, tương lai mờ mịt.

- Nơi này là chỗ nào, tại sao ta lại xuyên đến chỗ quỷ quái này?

Lục Thiếu Du đánh giá xung quanh, bắt đầu lục lọi ký ức còn lưu lại trong đầu, một đoạn ký ức không thuộc về hắn.

Sau một lát, Lục Thiếu Du có loại xúc động muốn tự sát để xem có thể xuyên qua lần nữa hay không. Người khác xuyên qua không phải thành thiếu gia thì cũng là Vương gia, không thì cũng anh tuấn tiêu sái, phong độ bức người, là công tử gia tộc hoặc thế lực lớn.

Mà thân thể hắn xuyên vào mặc dù ở thế giới này cũng là một thiếu gia nhưng lại hữu danh vô thực. Vị thiếu gia này cũng tên là Lục Thiếu Du, năm nay vừa mới mười sáu tuổi, là một người con riêng, địa vị của hắn trong gia tộc ngay cả người hầu đều không bằng. Ngoài ra hắn còn có một mẫu thân, trước là người hầu trong gia tộc, sau khi sinh hạ vị thiếu gia này thì càng bị vợ cả ức hiếp, cùng trải qua ngày tháng so với nô tài còn không bằng.

Hai mẫu thân con, ngày bình thường thì luôn bị người trong gia tộc ức hiếp, ngay cả nô bộc cũng không để họ vào mắt. Đặc biệt là mấy nha hoàn đi theo vợ cả, càng hay tìm cớ để làm nhục bọn họ.

Ngay như ngày hôm qua, chỉ vì chống đối vài câu mà vị thiếu gia này đã bị bọn chúng đánh cho một trận, nhưng không ngờ tới bị đánh đến chết. Đoán chừng những người kia thấy người bị chết mà sợ hãi nên mới đem vị thiếu gia này vất xuống vách núi, thi thể rơi vào đầm nước dưới vách núi, còn mình thì vì nhân phẩm bạo phát mà xuyên qua nhập vào thân thể của hắn.
[#TEAMHANOI] CÙNG NHÌN LẠI CUỘC THI CHINH PHỤC 169 ĐĨA - CHOÉN SẠCH BĂNG CHUYỀN KICHI 😍🍴💥 🎉 Cuộc thi cực HOT đã thu hút hàng ngàn đơn đăng ký, trải qua 3 buổi thi với #2_team_vô_địch, 30 đội thi, những kỷ lục siêu hịn 🏆🥇, những chiến thuật thi ăn có 102. 1 số fun fact về cuộc thi năm nay: 💥 Kỷ lục của đội vô địch là 225 đĩa trong thời gian 1h30 phút 💥 Món ăn được yêu thích nhất là ngao và bò Mỹ 💥 Chiến thuật ưa thích của các đội thi là "Ăn càng nhiều càng tốt" 💥 2 bạn vô địch buổi thi số 2 là chàng trai siêu cute đến từ trường Ams Cuộc thi đã kết thúc nhưng vẫn còn ưu đãi cực đẫm buffet lẩu băng chuyền CHỈ #169K (giá gốc 239K) dành riêng cho team học sinh sinh viên này anh em ơi 😮 👉 Nhận ưu đãi tại: http://bit.ly/KK-169k-Event để quẩy sạch băng chuyền Kichi thôi nào! #hotpotbar #hanoi #laubangchuyen #chinhphuc169dia #teamsinhvien #HSSV #buffet169k __________________________ Website: kichi.com.vn Hotline: 19006622
KICHI HOT POT BAR
Skip ad
00:17 / 01:12
: Ad ends in 00:54
Nghĩ mình xuyên không lấy được thân thế như vậy, Lục Thiếu Du có chút khóc không ra nước mắt, rốt cuộc nhân phẩm của mình tốt hay không tốt đây? Kiếp trước mình cũng chưa làm chuyện tốt gì, xem ra nhân phẩm cũng không thể tốt được a.

Nhập gia thì tùy tục, Lục Thiếu Du cũng không có cách nào khác, may mắn lắm mới không chết, trên đời này làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ, dù thế nào đi chăng nữa không chết chính là có phúc, gặp đại nạn mà không chết tất sau này sẽ có phúc.

- Nể mặt ta và ngươi cùng tên là Lục Thiếu Du, ta lại dùng thân thể của ngươi, mối thù của ngươi sau này có cơ hội ta sẽ giúp ngươi báo, mẫu thân của ngươi ta cũng sẽ giúp ngươi chăm sóc.

Lục Thiếu Du thầm thì tự nói.

Lục Thiếu Du vừa nói xong, đầu óc dường như thông suốt, một cỗ trọc khí thoát ra từ đầu rồi tiêu tán không không gian.

- Xem ra oán khí của ngươi cũng sâu a, mối thù của ngươi, Lục Thiếu Du ta chỉ cần có cơ hội nhất định sẽ báo cho ngươi.

Lục Thiếu Du chăm chú nhìn lên trời cao nói lại một lần nữa.

Nói xong, Lục Thiếu Du không thể không nghĩ đến một vấn đề nan giải lúc này. Bây giờ hắn đang nằm trong đầm nước, dưới lưng dường như tựa vào một thân cây khô, nước trong đầm rất lạnh, xem ra bây giờ hẳn là mùa đông. Mà hắn ngâm trong nước đã lạnh đã rất lâu rồi thì phải, cả người đã sớm tê cóng, không còn bao nhiêu tri giác.

Giãy dụa cố bơi về hướng bên cạnh đầm nước, Lục Thiếu Du không khỏi thầm rủa một tiếng, hai chân của hắn dường như bị chặt đứt, hai tay thì ngay từ đầu còn không cảm thấy gì nhưng vừa cố di chuyển một chút thì phát hiện ra hai tay cũng bị gãy xương. Lúc này, hắn căn bản không thể dùng sức, đừng nói bơi đến bên cạnh đầm nước, ngay cả di chuyển nửa phân cũng khó có khả năng.

- Ông trời a, ngươi đừng chơi ta như vậy mà.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ nhìn trời mắng, bây giờ mình hoàn toàn không nhúc nhích được, không phải nằm chờ bị động lạnh đến chết sao?

- Vèo...

Một hồi âm thanh truyền vào trong tai Lục Thiếu Du, giống như là có con vật gì đó di chuyển trong nước với tốc độ vô cùng nhanh.

- Không phải là Yêu thú chứ?

Trong đầu Lục Thiếu Du hiện lên một từ đáng sợ, theo như tin tức trong đầu lưu lại, Lục Thiếu Du biết được thế giới này khác với thế giới trước kia của mình. Đây là thế giới lấy vũ vi tôn, toàn bộ thế giới bao la vô cùng, trong đó có Yêu thú, Linh thú, Vũ giả và Linh sư tồn tại.

Vũ giả và Linh sư trong thế giới này có địa vị vô cùng cao, đặc biệt là Linh sư, địa vị của họ có thể nói là tối thượng.

Mà thân thể của vị thiếu gia hắn xuyên qua này, không có cách nào trở thành Vũ giả cũng vô pháp trở thành Linh sư, chính vì vậy địa vị trong gia tộc mới thấp kém không bằng cả nô bộc.