-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Q.5 - Chương 67: Anh em tranh chấp

Q.5 - Chương 67: Anh em tranh chấp

- Hinh Nhi...
Ông Kỳ Chấn Đông thấy con gái kinh ngạc, liền mở miệng nói:
- Thật ra bố mua đảo Celebes là muốn mừng sinh nhật con, nhưng đâu ai ngờ Kỳ thị lại đột nhiên xảy ra chuyện, bố thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể đem bán hòn đảo đi, như vậy bố mới có vốn lưu động để tiến hành cạnh tranh đấu thầu!
Kỳ Hinh mở to đôi mắt đầy vẻ kinh ngạc, đôi môi cô run run như cánh bướm trong gió.
Thì ra...
Thì ra hòn đảo đó là bố cô mua cho cô để mừng sinh nhật!
- Hinh Nhi, bố con cũng đã biết người đứng phía sau mua hòn đảo này chính là Lăng Thiếu Đường. Cậu ấy mua hòn đảo này sau đó tặng lại cho con, như vậy cũng không phải là chuyện xấu! Bố con luôn vì chuyện đã bán đảo Celebes mà áy náy mãi!
Bà Chúc Bích Doanh cũng biết Kỳ Hinh vừa từ đảo Celebes trở về nên cũng đoán ra phần nào!
Kỳ Chấn Đông đứng lên, vỗ vai con gái:
- Hinh Nhi, từ sau khi Lăng Thiếu Đường chính thức tiếp quản Lăng thị, phong cách làm việc của cậu ấy cực kì chuẩn xác và lạnh lùng, nhưng lần này cậu ấy đã thay bố làm một chuyện, gián tiếp thực hiện nguyện vọng của bố nên bố rất cảm kích cậu ấy. Nhưng nếu mọi chuyện đúng như lời con nói, cậu ấy muốn thu mua toàn diện tập đoàn Kỳ thị thì bố tuyệt đối sẽ không nhượng bộ!
Ngữ khí của ông Kỳ Chấn Đông cũng rất kiên quyết!
- Dù sao Lăng Thiếu Đường cũng là bậc hậu bối, dù là xét về phương diện bố là bạn thân của bố cậu ấy hay kinh nghiệm lăn lộn trên thương trường thì bố cũng là lớp người đi trước. Vậy nên Hinh Nhi à, nếu hiện giờ con không còn yêu Lăng Thiếu Đường nữa thì hoàn toàn không phải ở bên cạnh cậu ấy nữa đâu, bố không muốn người ngoài nói Kỳ Chấn Đông này phải bán con gái đi mới bảo vệ được Kỳ thị!
Mỗi câu mỗi chữ ông Kỳ Chấn Đông nói ra đều đánh vào lòng Kỳ Hinh, cô nghe từng câu từng từ, trong lòng đầy chấn động.
Nhìn biểu cảm của bố thì có thể thấy ông không để Lăng Thiếu Đường vào mắt, là do trong mắt ông, Lăng Thiếu Đường chỉ là bậc con cháu, hay là...
Ông chưa bao giờ trực tiếp đối đầu với anh?
Kỳ Hinh đè chặt tay lên ngực, muốn trấn an cảm xúc trong lòng!
Lăng Thiếu Đường là một người cực kì lạnh lùng và có thể nói là tàn nhẫn! Từ sau khi tiếp quản Lăng thị, chỉ trong vòng có hai năm ngắn ngủi mà anh đã mở rộng phạm vi hoạt động của tập đoàn lên rất nhiều lần, những điều này đã cho thấy anh đều nắm rõ và đạt được thuận lợi trong mọi việc trên thương trường.
Bóng đêm dày đặc bao trùm toàn bộ thế giới, vạn vật như bước vào giấc ngủ yên.
Kỳ Hinh nằm trên giường, chăn ấm đệm êm dưới lưng không làm cho cô đi vào giấc ngủ được mà ngược lại còn khiến cô trằn trọc không yên.
Cô thở dài một hơi rồi ngồi dậy bước xuống giường.
Chiếc rèm cửa sổ được kéo ra, cô nghiêng người tựa vào cửa sổ, những vì sao sáng trên bầu trời tối đen in bóng lên chiếc cửa kính.
Đêm xuống cũng là lúc con người giải tỏa tâm trạng, thoát ra khỏi những phù phiếm xa hoa của ban ngày. Những đóa hoa như được tô điểm trong đêm tối, đêm đen thay thế bầu trời xanh thẳm, tình yêu nồng nàn cùng sự quyến luyến sâu sắc đan cài vào nhau.
Màn đêm đen ngập tràn hương vị của tình yêu thương nồng đậm, còn cô thì sao?
Phải lấy sự thanh lạnh để ngụy trang, lấy cái tĩnh lặng để che giấu cái bi thương, chẳng lẽ đây chính là vận mệnh của cả đời cô sao?
Kỳ thị đột nhiên gặp phải vấn đề, chắc chắn Lăng Thiếu Đường không thể không biết! Hơn nữa anh còn mua đảo Celebes, đương nhiên là phải biết rõ tình hình lúc đó.
Hừ!
Khóe miệng Kỳ Hinh cong lên nụ cười nhạt.
Lăng Thiếu Đường một mặt muốn mua đảo Celebes từ tay bố cô để hạ nhục cô, mặt khác bắt đầu gióng trống khua chiêng tiến hành việc thu mua Kỳ thị!
Lăng Thiếu Đường, anh thật là ác độc!
***
Thanh Vận Viên – biệt thự của nhà họ Lăng lúc đêm khuya.
Người đàn ông với vóc người cao lớn mở cửa phòng khách ra...
- Cậu hai, cậu đã về rồi!
Người giúp việc cung kính cúi người nói với Lăng Thiếu Nghị.
Lăng Thiếu Nghị mệt mỏi, chỉ muốn đi qua hành lang để về biệt thự của mình đi nghỉ...
- Cậu về sớm hơn tôi tưởng đấy!
Giọng nói lạnh lùng truyền đến từ trên đầu cầu thang, ánh đèn sáng trưng trong phòng khách cũng đồng thời chiếu rọi vào đôi mắt lạnh như băng ấy.
Người đứng trên cầu thang chính là Lăng Thiếu Đường!
Đôi mắt anh sâu thẳm như đang nhìn một kẻ phản bội, sống mũi cao thẳng cùng đôi môi mỏng lạnh lùng tạo cho người ta cảm giác anh là một người cao cao tại thượng và hết sức lạnh lẽo. Đôi chân thon dài với từng bắp đùi cường tráng của anh bước từng bước xuống bậc cầu thang.
Khi Lăng Thiếu Nghị nghe thấy giọng nói của Lăng Thiếu Đường, anh ta lại quay trở lại phòng khách, miễn cưỡng ngồi xuống ghế sofa.
- Anh cả, em không ngờ hôm nay anh lại ở nhà, em vốn định ngày mai sẽ gặp anh rồi giải thích...
Một hành động bất ngờ xảy ra cắt ngang lời Lăng Thiếu Nghị
Lăng Thiếu Đường sải bước dài nắm chặt lấy cổ áo Lăng Thiếu Nghị, sau đó tay kia vung lên, đấm thẳng vào mặt Lăng Thiếu Nghị khiến cả người anh ta bị hất văng ra xa.
- A... cậu cả, cậu hai, hai người đừng đánh nhau!
Thấy có động tĩnh, người làm vội chạy tới.
- Cút đi cho tôi! Ai xen vào việc này thì ngày mai cuốn gói khỏi đây!
Lăng Thiếu Đường giận dữ gào lên, tựa hồ khiến cả căn biệt thự rung chuyển!
Đám người giúp việc vội rời đi! Lăng Thiếu Nghị loạng choạng đứng dậy, lấy tay lau vết máu trên khóe miệng sau đó nhếch môi lên, khuôn mặt anh tuấn lộ rõ sự lạnh lẽo:
- Sao? Anh bỏ hết công việc sang một bên, ở nhà chờ em chỉ vì muốn đấm một đấm này à?